Âm khí rửa sạch thân thể, nhưng vào lúc này tôi lại không cảm thấy sự ớn lạnh ẩn chứa trong sát khí. Ánh mắt của tôi dán chặt vào ngực của bức tượng sơn thần.
Một chút ánh sáng yếu ớt kia tỏa sáng như một vì sao mai ở trong địa mạch tối tăm.
Lớp vỏ đá bên ngoài còn chưa bong ra hoàn toàn, tôi không thể nhỉn rõ thứ được giấu trong ngực của bức tượng sơn thần.
Ánh sáng mà nó phát ra không quá chói mắt, nhưng dường như ẩn chứa một quy tắc nào đó, ngưng tụ dương khí ngoài sức tưởng tượng. Cho dù Vận dụng phán nhãn tôi cũng không thể nhìn rõ được.
"Muốn biết rõ mặt đất cất giấu cái gì, nhất định phải đợi đến khi lớp vỏ đá trên ngực tượng thần rơi xuống toàn bộ mới được." Từ từ bình tĩnh lại, tôi tạm thời không để ý đến tượng sơn thần. Nhìn Vương Sư đang co ro bên cạnh bức tượng, trong giọng nói của tôi mang theo một sự lãnh lẽo: "Bây giờ chắc hẳn bức tượng đá này sẽ không làm khó anh được, hy vọng anh đừng đánh rơi dây xích nữa.”
"Tôi cũng không muốn mà." Vương Sư gượng cười một tiếng: "Thân bất do kỷ, tôi có thể làm sao được bây giờ?”
"Anh làm sao được bây giờ là chuyện của anh, nhưng mà tôi cho anh một lời khuyên. Trung tâm của đại trận nơi âm dương cân bằng đã bị phá vỡ, rất nhanh sẽ sụp đổ. Nếu như đến lúc đó anh còn chưa luyện hóa được dương phù, thì chỉ chờ sát khí nhấn chìm, chôn vùi trong vực sâu vạn trượng đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT