Tôi không mở miệng nói gì, động tác cũng rất nhẹ, nhưng cậu bé vẫn cảm nhận được. Nó lập tức quay mặt đi rồi hốt hoảng lật xem vở bài tập.
Vận dụng phán nhãn liếc nhìn chiếc ô hoa nhí, tôi không phát hiện bất thường, trong phòng cũng không có khí âm tà nào.
“Bài tập rất nhiều đúng không.” Ngồi xổm trước mặt cậu bé, tôi điều khiển cơ mặt, nở ra một nụ cười thân thiện.
Cậu bé nắm chặt cây bút máy, ngượng ngùng, có vẻ nó rất nhút nhát.
“Lúc nãy cháu nói người đẩy ngã bạn học là một cô gái phải không?” Tôi đưa tay sờ vào đầu cậu bé, tóc của nó rất mềm mại, giống như lông tơ của con thú con: “Chú tin lời cháu nói, nhưng cháu có thể nói cho chú biết người phụ nữ đó trông như thế nào không?"
Hơi do dự một chút, thỉnh thoảng cậu bé vẫn quay đầu liếc nhìn chiếc ô hoa nhí đang phơi khô bên cạnh, thật lâu sau mới nói: “Chị ấy mặc trang phục màu đỏ, tay che ô, lưng hướng về phía cháu, những cái khác cháu không nhìn rõ."
"Không nhìn rõ?" Tôi nheo mắt: "Vậy tại sao vừa rồi cháu lại nói người đẩy ngã bạn học của mình là một cô gái? Tại sao lại gọi cô ấy là chị?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play