Nghe tôi nói xong, Trương Thư Tuyết không nói một lời nào. Trong lòng cô ta đã chịu đủ giày vò, áp lực lâu ngày và cảm giác tội lỗi do ăn “thịt” gây ra lúc này đang bộc phát.
Thực ra bản thân cô ta cũng hiểu, chỉ là vẫn luôn cố tình trốn tránh và quên đi.
“Anh đừng nói nữa!” Giọng cô ta rất to, vô cùng chói tai, đến nỗi cả những khách thuê bên cạnh có lẽ cũng có thể nghe rõ.
Tôi nhìn Trương Thư Tuyết với mái tóc rối bù như thể cô ta đang bị kích thích bởi điều gì đó vậy, muốn bảo cô ta nhỏ giọng đi một chút.
"Anh đứng trên đỉnh cao của đạo đức để chỉ trích tôi, thú vị lắm à? Anh nghĩ rằng tôi muốn trở thành đồng phạm hay sao?" Trương Thư Tuyết lùi lại một bước.
"Tôi cũng là một nạn nhân! Chỉ là tôi không thể quay đầu được nữa. Bọn chúng đã vào sống ở trong cơ thể của tôi, tôi không thể phản kháng, tôi chỉ có thể ăn, không ngừng ăn, thỏa mãn bọn chúng, thỏa mãn những con súc sinh này!”
"Choang!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT