Cô gái vùng vẫy hai lần một cách tượng trưng, rồi sau đó không phản kháng lại nữa, để mặc cho tôi nắm tay bước ra ngoài.
"Muốn trốn được trước khi ký ức của khách thuê tòa nhà màu đỏ thức tỉnh, vị trí ẩn nấp còn không thể cách gương đồng quá xa, tốt nhất là trốn ở tầng trên cùng." Trong lòng có một kế hoạch, nhưng cực kỳ khó thực hiện, tôi không có cơ hội làm lại, không được có bất kỳ sơ suất nào.
Tôi thô bạo nắm lấy cổ tay, cô gái cũng không nói gì, cho đến khi sắp đi ra khỏi phòng, cô mới khẽ gọi: “Quân Sinh, em nghĩ kỹ chưa?”
“Nghĩ kĩ cái gì?” Cô gái này chỗ nào cũng tốt, chỉ là quá nhiều lo lắng.
"Một khi rời khỏi căn phòng này, đường sống của em cũng sẽ bị cắt đứt, đừng vì chị..."
“Chị hãy nhớ kĩ, em làm như vậy không phải hoàn toàn đều là vì chị.” Tôi nhìn thẳng vào mắt cô gái rồi ngập ngừng nói: “Chị thực sự không nhớ gì nữa rồi?”
Tôi không chuẩn bị tiết lộ thân phận của mình. Nói như vậy chỉ để xem phản ứng của cô gái, cũng không biết liệu có thể kích thích cô ấy, để kí ức của cô thức tỉnh hay không.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play