Sau khi Tô Hiểu chém ra nhát đao gần như chí mạng này, thân thể cự hổ bắt đầu xụi lơ, cơ thể khổng lồ đổ ập xuống phía hắn.
Tô Hiểu, lúc này đang ở dưới thân cự hổ, chỉ cảm thấy đỉnh đầu tối sầm lại, ngay lập tức ý thức được điều bất thường, thân thể vội lăn sang một bên.
"Oanh." Tro bụi dâng lên, cự hổ đổ sụm xuống trên mặt đất, cứ như thể đã chết đi.
Tô Hiểu đầy máu tươi đứng lên, cảnh giác nhìn chằm chằm con cự hổ vừa ngã xuống. Hắn không tới gần đối phương, bởi vì thanh máu trên đỉnh đầu cự hổ vẫn còn lại năm phần trăm HP.
Chủ nhân núi Colubo vẫn chưa chết. Con cự hổ thông minh này lại hiểu được giả chết, dùng cách này để làm Tô Hiểu mất cảnh giác.
"Đúng là súc sinh thông minh."
Trường đao khẽ vẫy, máu tươi dính trên thân đao văng ra, tạo thành trên mặt đất vết máu hình bán nguyệt bắn tung tóe.
"Hô ~." Tiếng thở dốc nặng nhọc truyền đến. Mặc dù chỉ giao thủ mấy hiệp, nhưng hiểm tượng hoàn sinh, điều này khiến Tô Hiểu tiêu hao đại lượng thể lực.
Thể chất của hắn là 5 điểm, điều này có nghĩa là sức bền của hắn không mạnh, chỉ ngang bằng với người bình thường.
Ở thế giới hiện thực, muốn tăng lên 1 điểm thuộc tính đều là cực kỳ khó khăn. Tô Hiểu suốt ba năm khắc khổ huấn luyện, chỉ khiến hắn tăng lên 1 điểm lực lượng cùng 2 điểm nhanh nhẹn.
Chỉ với 3 điểm thuộc tính cao hơn người thường này, Tô Hiểu đã có thực lực đủ để nghiền ép người bình thường. Có thể thấy, mỗi điểm thuộc tính tăng lên mang lại biến hóa lớn đến mức nào.
Một phút... hai phút... một người một hổ bắt đầu giằng co. Chủ nhân núi Colubo vẫn còn giả chết, Tô Hiểu cũng không chủ động tấn công đối phương. Hắn lúc này cần khôi phục một chút thể lực.
Con cự hổ đang nằm trong vũng máu đột nhiên mở độc nhãn ra. Trong độc nhãn kia có chút tuyệt vọng, cũng có không cam lòng.
Khó có thể tưởng tượng, một con dã thú lại biểu lộ ra cảm xúc phức tạp đến vậy. Nhưng cũng không lấy làm kỳ lạ, động vật trong thế giới One Piece đều có chỉ số thông minh khá cao.
Ở một quốc gia sa mạc trong thế giới One Piece, thậm chí có một con lạc đà háo sắc chỉ chịu chở phụ nữ.
Chủ nhân núi Colubo miễn cưỡng đứng dậy, độc nhãn nhìn chằm chằm Tô Hiểu, máu tươi đỏ thẫm chảy ra từ khóe miệng.
Tô Hiểu, sau khi khôi phục một chút thể lực, chậm rãi tiến lại gần Chủ nhân núi Colubo.
"Rống ~." Tiếng gầm gừ mang theo ý vị uy hiếp truyền đến, đồng thời một vuốt hổ thăm dò vỗ về phía Tô Hiểu.
Tô Hiểu lập tức lùi lại, nhưng vài giây sau lại tiến lên gần.
Không lựa chọn liều mạng với con cự hổ trước mặt, Tô Hiểu rất rõ ràng, cho dù cự hổ đang ở tình trạng này, vẫn có năng lực giết chết hắn.
Cấp bậc thế giới One Piece quá cao, Tô Hiểu chỉ có thể cẩn thận ứng phó.
Sau khi phát giác Tô Hiểu đang trì hoãn thời gian, Chủ nhân núi Colubo hoàn toàn tuyệt vọng. Nó đã gặp phải một Hunter kinh nghiệm phong phú.
Chủ nhân núi Colubo run rẩy bốn chân, cố gắng đứng thẳng dậy, sau đó phát ra một tiếng gào thét rung trời. Đây có lẽ là lần cuối cùng nó gào thét trong rừng núi.
Sau một tiếng gào thét, Chủ nhân núi Colubo lê tấm thân tàn phế trực tiếp lao về phía Tô Hiểu, không màng lưỡi dao trong tay Tô Hiểu, cũng không màng nội tạng bên trong đã nát bươm.
"Oanh, oanh." Theo bước chạy của Chủ nhân núi Colubo, mặt đất trong phạm vi gần trăm mét đều rung chuyển nhẹ.
Đến rồi, con dã thú trước mặt đang muốn liều chết phản công.
Chủ nhân núi Colubo quả thật khí thế như hồng, nhưng thân thể đầy rẫy thương tích kia lại khiến nó không đủ sức tiếp tục.
Nó lựa chọn cách thức tấn công rất đơn giản, đó là cắn xé. Nó mở to miệng lao thẳng tới Tô Hiểu để cắn xé.
Nhưng bởi vì vết thương ở chân sau bị đứt gân, Chủ nhân núi Colubo chưa chạy được mấy bước đã ngã vật xuống đất. Động tác nhào cắn lập tức biến dạng, từ tấn công ban đầu biến thành chịu chết.
Miệng hổ há rộng đưa đến trước mặt Tô Hiểu, điều này khiến hắn có chút kinh ngạc, nhưng động tác trong tay lại không chậm chút nào. Hắn nhấc đao đâm thẳng về phía trước.
【 Trảm Long thiểm 】 đầu tiên đâm rách khoang miệng mềm mại của cự hổ, sau đó xuyên qua lớp xương, đâm sâu vào tận tủy não cự hổ.
【 Trảm Long thiểm 】 là trang bị màu trắng 10 điểm, thuộc hàng mạnh nhất trong các trang bị màu trắng, thậm chí còn vượt qua một vài trang bị màu xanh lục. Độ sắc bén của nó tuyệt đối đáng tin cậy.
Nhận trọng thương đến vậy, mắt cự hổ cuối cùng cũng bắt đầu ảm đạm. Thanh máu trên đỉnh đầu trong nháy mắt tụt xuống mức thấp nhất, lập tức sắp cạn sạch.
Chịu thương thế như thế này, cự hổ lại vẫn chưa chết, sinh mệnh lực thật đáng kinh ngạc biết bao.
Tiếp theo, đã xảy ra một cảnh tượng khó ai ngờ tới.
Con cự hổ bị hắn đâm xuyên tủy não lại chủ động đẩy thân thể về phía trước. Điều này khiến lưỡi đao đâm càng sâu vào tủy não, nhưng Tô Hiểu lại biến sắc mặt.
Theo đà đẩy thân thể của cự hổ, cánh tay của hắn rơi vào phạm vi cắn của cự hổ.
Miệng hổ khép lại, cánh tay phải của Tô Hiểu bị cự hổ cắn phập vào.
Hắn lập tức cảm giác cánh tay phải đang cầm đao bị răng nanh đâm xuyên. Đầu tiên cảm giác tê dại truyền đến, sau đó là cơn đau đớn kịch liệt.
Mặc dù toàn bộ cánh tay đã bắt đầu tê liệt, nhưng Tô Hiểu lại không buông 【 Trảm Long thiểm 】 trong tay ra.
Mồ hôi lạnh chảy xuống theo thái dương. Tay trái rảnh rỗi của Tô Hiểu xuất hiện thêm một khẩu súng kíp.
Đè khẩu súng kíp lên độc nhãn của cự hổ, Tô Hiểu bóp cò súng.
"Phanh." Độc nhãn vỡ tung, chất lỏng văng khắp nơi.
Viên đạn này trở thành cọng rơm cuối cùng đặt lên lưng lạc đà. Thanh máu của cự hổ cạn sạch, cái miệng hổ khổng lồ đang cắn chặt cánh tay Tô Hiểu cũng buông ra. Tô Hiểu nhân cơ hội rút tay ra.
Ở vị trí cánh tay phải của hắn, đã là một mảnh máu thịt be bét. Hắn thử cử động cánh tay, mặc dù rất đau, nhưng may mắn xương cốt không bị thương.
Con cự hổ đã tung ra miếng cắn cuối cùng. Nó đã là nỏ mạnh hết đà. Vết thương [ở tay Tô Hiểu] thoạt nhìn rất nghiêm trọng, nhưng thực ra không [đe dọa tính mạng].
【 Ngươi giết chết ( tinh anh sinh vật ) Chủ nhân núi Colubo 】
【 Chủ nhân núi Colubo là tinh anh sinh vật, thu hoạch được 3.2% Thế giới Chi Nguyên. Hiện tổng cộng thu hoạch được 8.9% Thế giới Chi Nguyên. 】
【 Thiên phú của ngươi 'Phệ Linh Giả' được phát động, vĩnh cửu tăng thêm 15 điểm MP. MP hiện có 91 điểm. 】
Nhắc nhở của Luân Hồi Nhạc Viên khiến Tô Hiểu thả lỏng một chút. Chủ nhân núi Colubo đã chết hoàn toàn.
Mất máu quá nhiều và thoát lực khiến Tô Hiểu toàn thân nhũn ra, ngồi sụp xuống đất.
Từ không gian trữ vật, hắn lấy ra một điếu thuốc lá, một tiếng "bộp" bật lửa, khói xanh lãng đãng bay lên.
"A ~, ha ha ~." Tô Hiểu toàn thân máu tươi ngồi trên đồng cỏ, cúi đầu, vai không ngừng run rẩy. Hắn đã bị mê hoặc bởi cảm giác sinh tử cận kề trong chiến đấu.
Kẻ thắng sống, kẻ thua chết. Mặc dù tàn khốc, nhưng cũng vô cùng đơn giản.
Phun ra một ngụm khói xanh, Tô Hiểu nhìn về phía thi thể cự hổ.
Trên thi thể cự hổ, đang lơ lửng một bảo rương màu xanh nhạt. Bảo rương tỏa ra thứ ánh sáng xanh lá nhạt mê người.
Tô Hiểu đầy máu tươi, cố gắng đứng dậy. Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy bảo rương màu xanh lá.
Mở bảo rương màu trắng là có thể thu hoạch được loại trang bị thần kỳ như 【 Vong Thê Hạng Trụy 】, vậy bảo rương màu xanh lá còn trân quý hơn bảo rương màu trắng thì có thể thu hoạch được cái gì đây?
Tô Hiểu trong lòng nóng cháy, nhưng bây giờ vẫn chưa phải lúc.
Trong khu rừng rậm đầy rẫy những điều chưa biết này, nguy hiểm khác có thể xuất hiện bất cứ lúc nào. Mặt đất gần đây đã thấm đẫm một vệt máu lớn, mùi máu tươi có thể sẽ dẫn dụ những mãnh thú khác tới.
Tô Hiểu thu hồi bảo rương màu xanh lá, dùng chuôi đao đập gãy hết răng hổ, liền chuẩn bị đến nguồn nước gần đó để rửa sạch thân thể.
Nhưng ngay lúc này, trong một bụi cỏ cách hắn mười mấy mét, phát ra tiếng động rất nhỏ.
Ánh mắt Tô Hiểu lập tức trở nên sắc bén. Tay hắn nắm chặt 【 Trảm Long thiểm 】, nhìn về phía bụi cây đó.
"Ai, ra tới!" Tô Hiểu gào to một tiếng. Nếu trong bụi cỏ là dã thú, tuyệt đối sẽ có phản ứng.
Trái lại, trong bụi cỏ vô cùng yên tĩnh. Điều này khiến hắn trở nên cảnh giác.
Trong bụi cỏ, có khả năng có người.