Ông nhìn Cửu Ninh, nhớ lại cảnh tượng lần đầu tiên nhìn thấy mẫu thân nàng là Thôi thị.
Trong trận bạo loạn quét qua toàn bộ Trung Nguyên đại địa đó, rất nhiều thế gia bị diệt môn cả tộc, cả nhà Thôi thị cũng chịu cảnh tàn sát.
Thôi thị lúc ấy mới mười mấy tuổi, bà không hề bị đám loạn binh đầy núi đồi dọa sợ, mà là lâm nguy không sợ, mang theo gia tài chạy thoát khỏi Trường An núi thây biển máu.
Sau khi được Chu đô đốc cứu, Thôi thị chỉ do dự trong thoáng chốc, liền quyết đoán tỏ vẻ nguyện ý hạ giá gả vào Chu gia —— lúc ấy Chu đô đốc đang thống lĩnh một đám đại binh, thèm nhỏ dãi gia sản của các thế gia phương bắc, chuyên môn chờ ở trên đường để nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, thực ra cũng chẳng khác gì loạn phỉ. Thôi thị nhìn ra ông không phải người tốt lành gì, cân nhắc lợi hại, chủ động đề nghị mang theo toàn bộ gia sản gả vào Chu gia.
Chu đô đốc vốn một bụng ý đồ xấu xa đã bị sự quả cảm và vững vàng của Thôi thị làm cảm động.
Giây phút đó, ông thậm chí còn có chút tự thấy xấu hổ.
Không hổ là nữ lang con vợ cả của môn phiệt thế gia, cái loại khí chất cao quý tự nhiên toát ra từ trong xương cốt, cùng với thân phận của Thôi thị, đã khiến Chu đô đốc kiến thức được thế nào mới là hậu duệ của danh môn chân chính.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT