Phúc địa Đại Tuyết Sơn, ngọn núi thứ nhất.
“Tại sao vậy? Tại sao cát Nhuyễn Ngọc còn chưa gom góp xong?” Tuyết Hồ Lão Tổ cầm tờ giấy, có vẻ không vui.
Người mà lão ta hỏi chính là Lệ Bằng Vương, chủ ngọn núi thứ tư của Đại Tuyết Sơn.
Lệ Bằng Vương kiệt ngạo bất tuần, hung uy bên ngoài lúc này đang cúi thấp đầu, cung kính nói: “Lão tổ bớt giận. Thuộc hạ gặp phải một đám khôi thú, lúc này mới không thể không kết thúc tìm kiếm. Nếu đi ban ngày, nhất định có thể công thành.”
“Ừm, ngươi hãy chuẩn bị ngay đi. Không phải ta nhằm vào ngươi, mà đây là đợt thứ nhất thu thập tiên tài, ngươi biểu hiện kém như vậy, về sau làm sao mà phục chúng, ngồi ổn ở vị trí thứ tư chứ? Ngươi là do một tay ta nâng đỡ, biểu hiện của ngươi lúc này là kém nhất. Ngươi gọi Dư Phong chủ đến đây gặp ta.” Tuyết Hồ Lão Tổ nói thêm vài câu, sau đó vung tay bảo Lệ Bằng Vương đang không ngừng xin lỗi rời khỏi đại điện.
“Lần này là do vận khí của Lệ Bằng Vương không tốt, tao ngộ đàn thú thiên khôi. Bản thân gã bị trọng thương, nhưng vẫn mang về được một phần cát Nhuyễn Ngọc, đúng là không dễ rồi.” Sau khi Lệ Bằng Vương đi xong, một nữ tiên tử đằng sau đi ra.
Bên trong toàn bộ phúc địa Đại Tuyết Sơn, cũng chỉ có vị nữ tiên này mới dám nói chuyện với Tuyết Hồ Lão Tổ như thế.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT