Tiểu Ưng lập tức ngoan ngoãn nhảy đến trước mặt tiên cương, ngửa đầu nhìn hắn, mắt ưng cực kỳ trong sáng, không hề có chút đề phòng.
Tiên cương vươn tay ra, sờ đầu tiểu ưng.
Trên đầu tiểu ưng chỉ có một lớp lông vũ màu vàng nhạt, rất thưa thớt. Phương Nguyên có thể chạm đến da thịt của nó, vô cùng ấm áp, xúc cảm rất tốt.
Trong quá trình Phương Nguyên vuốt ve, tiểu ưng ngoan ngoãn cúi thấp đầu, không hề phản kháng. Không chỉ như vậy, mắt ưng còn hơi khép kín, mỏ chim hơi mở, phát ra tiếng kêu chiêm chiếp rất đáng yêu, dường như đang nũng nịu với Phương Nguyên.
Phương Nguyên nhìn ra không ít thứ, trong lòng không khỏi thầm khen: ‘Thủ đoạn Hắc Phàm thật sự cao minh, đã xóa đi ký ức của con Thượng Cực Thiên Ưng này, chỉ lưu lại tích lũy đạo ngân Vũ đạo kiếp trước mà thôi. Nhưng nếu có trí nhớ kiếp trước, con Thượng Cực Thiên Ưng này đường đường là hoang thú Thái Cổ, đúng là không dễ khống chế.”
“Còn có sát chiêu Huyết đạo, có thể nô dịch hoang thú Thái Cổ. Không, nói là nô dịch cũng không chuẩn xác. Hiệu quả chân chính là để hoang thú Thái Cổ thân cận với mình, tương đương với việc có cùng huyết mạch chí thân.”
“Như vậy, để nó chở ta tìm động thiên Hắc Phàm cũng không phải việc khó gì.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play