Phương Nguyên nói: “Chính vì vậy, ta mới không thể không trốn đến phúc địa Lang Gia. Về sau phát sinh một số việc mà gia nhập phái Lang Gia. Ta dần dần phát hiện, ưu tú trên người dị nhân thật ra cũng không yếu hơn Nhân tộc. Thậm chí sự thành khẩn, tin tưởng và trung thành của các người còn tốt hơn Nhân tộc xảo trá ta nhiều lần. Mặc dù thiên địa năm vực rộng lớn, nhưng không gian sinh tồn của dị nhân lại nhỏ. Điều này không đúng. Vạn vật sinh trưởng tất có đạo lý, tự có thiên ý. Dị nhân và Nhân tộc nên hài hòa và cùng tồn tại với nhau.”
Phương Nguyên nói mấy lời này không đỏ mặt chút nào.
Lại còn mượn danh thiên ý, trong khi thiên ý lại trăm phương nghìn kế muốn tiêu diệt hắn.
Gương mặt Phương Nguyên tràn ngập chân thành, khiến Tuyết Nhi nghe xong, hai mắt phiếm hồng.
Thạch Sư Thành bùi ngùi mãi không thôi: “Cổ tiên Nhân tộc thế gian đều có kiến thức và hiểu biết như Phương Nguyên đại nhân ngài thì tốt biết bao nhiêu.”
Trong lời nói đã đẩy Phương Nguyên lên cấp độ đại nhân, lại còn tôn xưng là “ngài”.
Thật sự, lời nói của Phương Nguyên đối với dị nhân mà nói là quá chính xác, dẫn phát sự tán thành và cộng minh vô hạn trong lòng họ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play