Dư Nghệ Dã Tử mỉm cười đáp: “Bởi vì thời kỳ lưu phái Khí đạo cường thịnh đã là chuyện của quá khứ. Hiện tại, rất nhiều cổ phương Khí đạo đều đã mất, cổ tài cũng tuyệt tích. Ngươi nghĩ xem, có mấy ai có thể đến cửu thiên Thái Cổ chứ? Gần như tất cả cổ tiên đều phải trở thành bát chuyển mới có tư cách thám hiểm, tìm kiếm nơi này. Cho nên, có loại tiên cổ Khí đạo này hay không cũng không quan trọng.”
Triệu Liên Vân gật đầu, biểu hiện đã hiểu.
Lúc này, bên ngoài cửa sổ, quần tiên lại nghe thấy âm thanh vù vù.
Triệu Liên Vân nhìn lại, chỉ thấy một đám mây đen thật lớn đang sượt qua Phong Mãn Lâu.
“Bên trong Hắc thiên, hiện tượng thường thấy nhất là mây đen. Đám mây đen này chỉ được xem là mây đen có thể tích nhỏ nhất trong số mây đen ở Hắc thiên. Mây đen to nhất có thể ngang ngửa một đại lục trôi nổi bên trong Hắc thiên. Chỗ sâu mây đen thường hay có đàn thú hung mãnh hoặc thực mộc nghỉ lại.” Dư Nghệ Dã Tử giải thích tiếp.
Cho dù đám mây đen có thể tích nhỏ nhất, nhưng ba tiên cổ phòng muốn bay qua hết cũng phải mất nửa chén trà nhỏ.
Dư Nghệ Dã Tử đích thật có kiến thức rất uyên bác. Rất nhiều thứ, ngay cả cổ tiên thất chuyển như Bất Chân Tử cũng không rõ, nhưng y lại có thể kể ra vanh vách.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play