Ánh mắt Phượng Tiên Thái Tử nhìn về phía xa, thở dài một hơi: “Phượng Tiên Thái Tử ta cũng được xem là người có thiên tư tung hoành. Mười ba tuổi đã bắt đầu tu hành, mười sáu tuổi thành tựu tứ chuyển, mười tám tuổi ngũ chuyển đỉnh phong. Sau khi tiếp nhận trách nhiệm môn phái, ta một mình đến Bắc Nguyên phát triển. Ta mất ba năm để trở thành cổ tiên lục chuyển. Về sau độ kiếp, không lần nào thất bại. Sau này, ta hành tẩu Bắc Nguyên, gia nhập Cung gia. Một trăm năm sau, ta thành tựu bát chuyển. Mặc dù giống như giẫm trên tấm băng mỏng, nhưng giới cổ tiên Bắc Nguyên không ai có thể phát hiện ra thân phận của ta.”
“Ta đã từng vì điều này mà tự đắc, mơ hồ còn có chút kiêu ngạo, bởi vì ta không phải dựa vào môn phái ủng hộ mà là bản thân cố gắng, bày mưu nghĩ kế, mọi việc đều thuận lợi, mượn lực bốn phía, cuối cùng tu thành bát chuyển. Cho đến một ngày ta gặp được Phượng Cửu Ca, mới biết được ta không bằng y. Y so với ta mới càng xứng với danh thiên chi kiêu tử danh phù kỳ thực của thời đại này.”
Nhạc Dao kinh ngạc vô cùng.
Trong cao tầng hạch tâm Linh Duyên Trai, trước kia có câu “Bắc Phượng Trung Phượng, song Phượng cùng bay, Linh Duyên lừng lẫy”, chính là nói cổ tiên bát chuyển Phượng Tiên Thái Tử và cổ tiên thất chuyển Phượng Cửu Ca.
Mấy vị Linh Duyên Trai đều biết thân phận Thái Thượng trưởng lão của Phượng Tiên Thái Tử, đều một lần cho rằng, thành tựu Linh Duyên Trai sau này sẽ dựa vào Phượng Tiên Thái Tử và Phượng Cửu Ca.
Bọn họ đặt song song Phượng Tiên Thái Tử và Phượng Cửu Ca, nhưng Phượng Tiên Thái Tử là bát chuyển, đứng hàng đầu. Phượng Cửu Ca được người ta nhìn trúng, nhiều nhất chính là tiềm lực của ông ta.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT