Bây giờ năng lực của hắn đã đủ, tiên cổ cũng có một nắm lớn, có thể tùy tiện luyện ra rất nhiều phàm cổ ưu tú.
Nhưng hắn lại hoàn toàn không cần những cổ trùng đó nữa.
Nhân sinh có rất nhiều bất đắc dĩ chính là như vậy. Khi đối mặt với những thứ cần thiết thì chẳng có cách để lấy. Đợi đến khi có thể giải quyết thì không còn cần nữa.
Cho nên, mấy chuyện ngủ gật đưa gối đầu có thể nói là một loại cơ duyên, khi gặp phải trân quý.
“Lúc trước, khi ta thu thập dầu đen, suýt chút nữa đã bỏ mình.”
“Nhưng phúc họa tương y, trước khi sắp chết ta lại gặp Mạt nhi.... Từ góc độ này mà nói, vị cổ sư già đó cũng xem như đã làm được chuyện tốt.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT