Long Công xoa đầu Phượng Kim Hoàng, nói: “Con người thì phải có sinh lão bệnh tử, lá rụng về cội, cũ không đi, mới làm sao có thể đến. Đồ nhi, con không cần quá bi thương.”
Đồng thời, Long Công còn truyền âm dặn dò: “Hoàng nhi, con hãy thành tựu tiên tôn, dẫn đầu Thiên Đình đi đến đỉnh phong. Trung Châu chúng ta bị kẹp chính giữa bốn vực, không có địa lợi. Nhưng chúng ta cũng có ưu thế của chúng ta. Chúng ta có được chế độ môn phái, vô cùng mạnh mẽ. Trước đó, cho dù là có mười đại cổ phái, cũng chỉ miễn cưỡng trấn áp uy trì cục diện Trung Châu. Rất nhiều môn phái, tán tu ma đạo đã sớm bất mãn đối việc Thiên Đình chúng ta chiếm lấy rất nhiều tài nguyên tu hành.”
“Sau trận đại chiến này, lòng người thay đổi, mọi người đồng tâm hiệp lực, có tâm tư muốn báo thù nhưng lại không cần lo lắng nội hoạn. Thiên Đình sẽ là nơi mà lòng người Trung Châu hướng đến. Thiên thời, địa lợi, nhân hòa. Thiên Đình tồn tại mấy trăm vạn năm, có được cổ Số Mệnh, sớm đã có thiên thời. Sau trận chiến này, lại được nhân hòa trong năm vực. Hãy đi chinh phục, thống nhất Nhân tộc đi. Đi thành lập bá nghiệp thiên thu vạn đại chưa từng có.”
“Vi sư có thể làm cho con cũng chỉ có bấy nhiêu.”
Nói xong, Long Công thu hồi ánh mắt, lưu luyến nhìn về phía chân trời.
Bầu trời xa xăm, ánh tà dương đỏ quạch như máu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT