Trong lòng Lý Tiểu Bạch đã sớm có suy tính.
“Ta nhớ rất nhiều bài thơ, còn có thiên chương tuyệt thế, lưu truyền rộng rãi trên trái đất. Trải qua năm tháng dài đằng đẵng rèn luyện, lại càng chiếu sáng rạng rỡ hơn.”
“Nhưng nếu dùng những thiên chương tuyệt thế này sẽ không ổn.”
“Thế giới động thiên này là hoàn cảnh Tín đạo, am hiểu nhất chính là thu thập tin tức. Nhất là thủ đoạn quan trắc văn khí, tài hoa, gần như tất cả mọi người đều biết, chỉ là cao có thấp có.”
“Văn khí, tài hoa của ta không đủ. Trước khi hồn xuyên chỉ là một học sinh bình thường. Nếu mạo muội đưa ra tuyệt thế thiên chương, không chỉ sẽ không khiến người ta tin phục, hơn nữa còn dẫn đến hoài nghi, khiến bọn họ điều tra ta.”
“Cho dù sau đó ta có giải thích đây không phải là của ta làm, thì cũng đã muộn rồi. Bản thân bị đánh đến cha mẹ không nhận ra thì không nói, ở thế giới này ta sẽ bị người ta khinh bỉ, thậm chí phỉ nhổ.”
Phương Nguyên vì công lược động thiên Hoa Văn mà suy tính rất nhiều phương án, dùng để ứng phó các loại tình huống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT