­ ­ ­ ­ ­­
Phương Nguyên nghiêm mặt nói: “Nhị trưởng lão đừng xem nhẹ ta như thế, ta cũng là một thành viên của phòng gia. Thế cục Phòng gia như thế, ta sao có thể bỏ đá xuống giếng, thừa cơ áp chế chứ. Toán Bất Tẫn ta là loại người như vậy sao? Ta ngược lại cảm thấy, thù lao tiên cổ quá nặng, ta nguyện chủ động lui một bước, không cần thù lao tiên cổ.”
Phòng Thê Trường lại càng cảm thấy không ổn, sau đó ông ta nghe Phương Nguyên nói tiếp: “Nếu thật sự muốn để ta nói, vậy ta cũng đành phải thẳng thắn. Nhị trưởng lão, ngươi cũng là người một nhà, ha ha, ta cũng không có cái gì có thể giấu diếm ngươi. Nói thật, ta cũng có hứng thú với chân truyền Thâu đạo của Đạo Thiên Ma Tôn. Ta cũng không cần tiên cổ Thâu đạo gì cả, chỉ muốn nhìn qua nội dung chân truyền mà thôi. Đương nhiên, nếu nhị trưởng lão cảm thấy khó xử thì thôi vậy.”
Dù Phòng Thê Trường là Đại tông sư Trí đạo, ngày thường phong độ nhẹ nhàng, lúc này cũng phải biến sắc, hai mắt mở to nhìn Phương Nguyên, trong lòng mắng to: “Thì ra ngươi muốn đánh chủ ý lên chân truyền Đạo Thiên của tộc ta. Đúng là gan chó mà!”
Ầm!
Thái thượng đại trưởng lão Phòng gia Phòng Công vỗ mạnh xuống bàn, đứng phắt dậy, ánh mắt lóe lên ngọn lửa phẫn nộ: “Cái tên Toán Bất Tẫn này đúng là tham lam, lại dám yêu cầu chân truyền Thâu đạo. Hắn có tài đức gì chứ? Chẳng qua chỉ là một tán tu, tu vi thất chuyển, thế mà dám bắt chẹt trên đầu Phòng gia chúng ta. Đáng chết! Nên giết.”
Nghe Phòng Thê Trường báo cáo, Phòng Công tức giận không thôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play