Thương Phụ Hý rất nhanh liền phản ứng kịp, không khỏi nheo cặp mắt lại, thầm khen câu trả lời tuyệt diệu này.
Hai người Phương Bạch cứu con gái ruột của Thương Yến Phi, Thương Yến Phi nhất định có trọng thưởng. Nếu là ngay cả công lao như vậy cũng không trọng thưởng, thì như vậy người ngoài sẽ đánh giá Thương gia như thế nào? Nếu như sau này thiếu chủ của Thương gia gặp phải nguy nan, còn ai sẽ ra tay cứu giúp chứ?
Thương Tâm Từ thấy Phương Nguyên vậy mà không muốn khen thưởng, âm thầm nóng vội, mở miệng nói với Thương Yến Phi: "Phụ thân đại nhân, thực ra lần này hành hương trên đường, Hắc Thổ đại ca đã tổn thất rất nhiều tiền hàng."
Thương Yến Phi là nhân vật khôn khéo cỡ nào, Thương Tâm Từ còn chưa nói xong, ông ta liền hiểu tâm ý của con gái ruột. Đây là thay hai người Phương Bạch lấy tiền thưởng đó.
Ông ta gật gật đầu: "Hai vị đã là cổ sư, vậy thì lấy một trăm vạn nguyên thạch đem tặng, trò chuyện tỏ lòng biết ơn."
Nghe lời này, rất nhiều thiếu chủ xém chút nữa đã chảy nước bọt.
Mặc dù bọn họ nắm giữ rất nhiều sản nghiệp của thành Thương gia, nhưng chúng dân nhìn chằm chằm, lại có khảo hạch đánh giá hàng năm, khó mà qua trung gian kiếm lời bỏ vào túi riêng.
Thương Nhai Tí tài hoa cũng có, chính là tham quá nhiều, mới đứa đến công trạng tràn ngập nguy hiểm.
Phương Nguyên lại lắc đầu một lần nữa: "Thực không dám giấu giếm, tại hạ đã từng nhổ răng cọp, cướp được một cái truyền thừa. Bây giờ bán bí phương, nên tạm thời không thiếu nguyên thạch."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play