“Nhưng bọn họ đều là cổ sư tứ chuyển, chúng ta chỉ là tam chuyển đỉnh phong, vụ mua bán này tuy có chỗ tốt, nhưng nguy hiểm lại cao hơn. Nhận vụ mua bán này, ta cũng không biết đúng hay là sai.” Tiêu Hoàng lớn tuổi hơn nên cẩn thận hơn, gương mặt hơi lo lắng.
“Tiêu Hoàng lão ca, ngươi đừng bị tu vi của bọn chúng hù dọa chứ. Tứ chuyển thì sao, chẳng qua chỉ là tứ chuyển sơ giai. Cổ trùng trong tay bọn họ đa phần đều là cổ trùng tam chuyển. Hơn nữa, chúng ta không phải chưa từng giết cổ sư tứ chuyển. Nhớ Tiêu Phúc Lộc năm đó không, không phải chết trên tay chúng ta sao?” Mạnh Thổ cổ vũ sĩ khí.
Vừa nhắc đến Tiêu Phúc Lộc, Tiêu Hoàng lập tức cau mày, khẩn trương nói: “Ta không phải đã nhấn mạnh với ngươi nhiều lần sao? Đừng có nhắc Tiêu Phúc Lộc. Gã là cháu trai Thái thượng trưởng lão Tiêu gia. Chúng ta giết gã, đắc tội cổ tiên. Chuyện này phải giấu sâu trong bụng, đừng nhắc lại.”
“Hừ, cổ tiên thì sao? Qua nhiều năm như vậy, không phải chúng ta vẫn tiêu diêu tự tại à?” Mạnh Thổ bĩu môi: “Cổ tiên cũng không phải vạn năng, huống chi hai người này vừa mới tấn thăng cổ sư tứ chuyển. Lão ca, ngươi cũng đừng quên, mấy ngày qua chúng ta đã cực khổ dựng nên cạm bẫy cho bọn chúng. Haha...”
Nhắc đến cạm bẫy, sắc mặt Tiêu Hoàng lập tức thả lỏng.
Lão ta trầm ngâm nói: “Chỉ cần hai người Phương Chính lọt vào bẫy, sau khi kịch chiến, chân nguyên tiêu hao, chúng ta sẽ có cơ hội.”
“Chính là như vậy.” Mạnh Thổ nói, bỗng nhiên hai mắt tỏa sáng, thấp giọng hô lên: “Mau nhìn kìa, bọn chúng vào bẫy rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play