“Tiêu hết tám khối tiên nguyên thạch rồi.” Phương Nguyên không đau lòng nguyên thạch bình thường nhưng lại để ý tiên nguyên thạch.
Trước đó, hắn mua bán tàn phương trong trí nhớ một cách công khai, thu được hai mươi tám tiên nguyên thạch. Bây giờ chỉ còn lại hai mươi khối.
“Mặc dù ta còn tàn phương có thể bán, nhưng càng bán càng bất tiện. Ta lại thiếu thủ đoạn thu lợi. Liên quan đến cá Bong Bóng và cổ Tinh Huỳnh, đầu tư này phải trăm năm sau mới có thể nhìn thấy hiệu quả và lợi ích. Số lượng tiên nguyên thạch tiếp theo phải tính toán cẩn thận mới sử dụng.”
Phương Nguyên thở dài một hơi, giao cổ Thông Thiên cho Tiểu Hồ Tiên, để nó xử lý đàn sói, đàn cá, hoa Thiết Xác, cá Bong Bóng...
Còn hắn thì ở lì trong hành cung Đãng Hồn, lợi dụng nguyên liệu mới mua, bắt đầu luyện cổ.
Sau một ngày một đêm, gương mặt Phương Nguyên tràn đầy mệt mỏi bước ra khỏi hành cung Đãng Hồn.
Hắn đi lên núi Đãng Hồn. Trải qua khoảng thời gian này, núi Đãng Hồn đã mọc ra rất nhiều cổ Can Đảm. Nhưng số lượng so với lần trước còn ít đi một nửa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT