Cổ sư nắm giữ cổ trùng phi hành lại rất ít. Cho dù bọn họ có đuổi theo, thế lực đơn bạc, ngược lại tạo cơ hội cho tàn quân Đông Phương gia chém giết.
Đám cổ sư vốn đang hưng phấn nôn nóng lập đại công, cuối cùng phải chật vật, mang theo một thân tàn tật bất đắc dĩ trở về doanh trướng.
“Hôm nay đại thắng, Đông Phương tiểu nhi bất quá chỉ kéo dài hơi tàn. Tiếp theo, ta giết y cũng không muộn.” Hắc Lâu Lan trấn an vài câu, sau đó bắt đầu chủ trì công việc về sau.
Quét dọn chiến trường, chữa trị cho thương binh, kiểm kê chiến công đều tốn rất nhiều tinh lực và thời gian.
Phương Nguyên tất nhiên không muốn lãng phí thời gian quý giá của mình ở đây. Hắn tùy ý tìm một cái cớ, sau đó rời khỏi vương trướng, trở lại cổ phòng đại thằn lằn, tiếp tục khổ tu.
Trận chiến này, hắn là đại công thần. Mặc dù chỉ ra tay mấy lần nhưng lần nào cũng quan trọng. Dựa vào chiến tích và thực lực của hắn, Tôn Thấp Hàn cũng phải ngậm miệng, càng không có người dám nói lời ra lời vào.
“Không tổn thương được Lang Vương.” Đông Phương Dư Lượng vẫn luôn chú ý tình hình chiến đấu, sau khi nghe được cổ sư trinh sát báo cáo, trong lòng không khỏi tiếc nuối.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT