Hắc Lâu Lan cắn răng. Số lần gã hướng gia tộc cầu xin giúp đỡ cũng có hạn. Số lần cầu xin giúp đỡ càng nhiều, đánh giá đối với gã cũng càng thấp. Nhưng cũng không còn cách nào, vì để chiến thắng Lưu Văn Vũ, gã đành phải gật đầu, nói với Phương Nguyên: “Điều này, ta sẽ nghĩ cách.”
Trong lúc đám người Hắc Lâu Lan đang trù tính, đám người Lưu Văn Vũ cũng đang suy nghĩ làm sao để chiến thắng Hắc gia.
“Trong đại quân Hắc gia, Lang Vương Thường Sơn Âm là phiền phức nhất. Trận chiến hôm nay cũng vì hắn ta dẫn đến quân ta tổn thất thảm trọng. Ít nhất đã có ba vạn cổ sư chết dưới miệng sói. Haiz, con số này khiến cho lòng ta nhỏ máu. Mọi người đầu nhập vào ta, chính là tín nhiệm ta. Nhưng bởi vì ta vô năng, mới dẫn đến thương vong quá lớn như vậy.”
Trong vương trướng, Lưu Văn Vũ rơi lệ thở dài.
“Đại ca, sao có thể trách ca được chứ? Muốn trách chỉ có thể trách đám cổ sư vô dụng đó.” Mặc Sư Cuồng suýt chút nữa nhảy dựng lên, lớn tiếng an ủi.
“Mặc dù uy danh của Lang Vương Thường Sơn Âm lớn, nhưng hắn không phải anh dùng.” Âu Dương Bích Tang ngạo nghễ hừ lạnh, giọng nói khinh thường: “Đường đường là Lang Vương, nhưng lại giống như con chuột trốn ở nơi âm u, hẻo lánh, lén lén lút lút, thật khiến người ta phải khinh thường.”
“Nhưng Lang Vương đó lại chính là phiền phức lớn nhất.” Lưu Văn Vũ thở dài, nhìn hai bên, hỏi: “Chư vị có diệu kế gì để đối phó Thường Sơn Âm không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play