“Huynh đệ như tay chân, nữ nhân như quần áo.” Đây chính là câu mà Cự Dương Tiên Tôn vẫn thường hay nói. Chính một tay ông đã tạo nên sự bất bình đẳng giữa địa vị nam nữ ở Bắc Nguyên, trở thành đối tượng bị Triệu Liên Vân hận nhất cả đời.
“Khó trách chuyện xưa Tô Tiên Dạ Bôn lại ăn sâu vào lòng người như vậy, khiến cho các thiếu nữ Bắc Nguyên tranh nhau bắt chước. Bị động tiếp nhận vận mệnh sắp đặt, chi bằng chủ động theo đuổi hạnh phúc của mình, cho dù hành động này tràn ngập nguy hiểm.”
Nghĩ đến đây, trình độ nhận biết của Triệu Liên Vân đối với hoàn cảnh sinh tồn ác liệt ở đây lại sâu hơn một tầng.
“Đại công tử Ngụy gia có tiếng là phế vật, mập như heo, mặt đầy sẹo mụn, tu vi cũng chỉ có nhất chuyển đỉnh phong, lại háo sắc như mệnh, bạc tình bạc nghĩa. Bởi vì gã quá bất lực, cho nên Ngụy gia mới lập đệ đệ của gã lên làm Thiếu tộc trưởng.”
“Cho dù lão nương ta chết, cũng không gả cho con lợn chết đó đâu. Nhưng ta nên làm cái gì đây? Ta chỉ là phàm nhân, còn chưa đến mười ba tuổi, không cách nào khai khiếu, không thể tu hành. Rất có thể ta cũng không có tư chất tu hành. Cừu nhân giết cha ta là Đậu Ngạc, cổ sư ngũ chuyển, bây giờ đã đầu hàng Mã gia, trở thành cao tầng minh quân.”
“Ta có thể dựa vào ai? Ta có thể đi đâu chứ?”
Mê mang, bàng hoàng, sợ hãi tràn ngập trái tim Triệu Liên Vân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT