Hạc Phong Dương hít sâu vài hơi, vung tay nói: “Ngươi đi xuống đi. Từ đây đến đại hội các môn phái chỉ còn một tháng. Ta muốn trước khi tham gia đại hội, ta sẽ nghe được báo cáo thành công của ngươi, có thể phát động đoạt lại phúc địa Hồ Tiên.”
“Nhưng thưa đại nhân, thời gian một tháng quá ngắn, Phương Chính sẽ chịu không nổi. Cơ thể của y, chúng ta có thể dùng cổ trùng để chữa trị, nhưng khoái cảm và đau đớn mãnh liệt sẽ làm hồn phách bị thương, cuối cùng sụp đổ.” Thiên Hạc Thượng Nhân kêu lên.
Hạc Phong Dương cười ha hả: “Hồn phách của y bị hỏng không phải là điều mà ngươi muốn sao? Cứ như vậy, vừa lúc ngươi có thể đoạt cơ thể của y, sống lại một lần nữa. Đây không phải kế hoạch khi đó của ngươi sao?”
Nói đến đây, nụ cười của ông ta trở nên ôn hòa: “Phương Chính chẳng qua chỉ là một cổ sư ngũ chuyển, tính tình cực kỳ ngây thơ, còn thiếu tôi luyện, làm sao có thể bằng Thiên Hạc ngươi được? Sau khi lợi dụng y đoạt lại phúc địa Hồ Tiên, ngươi hãy quay về đi. Haiz, từ khi Tô Cam Chu Vũ bị ma đầu Tống Tử Tinh giết chết, bên cạnh ta, thuộc hạ đắc lực giống như ngươi càng lúc càng ít.”
Giọng điệu của Hạc Phong Dương ôn hòa, nhưng trong lòng Thiên Hạc Thượng Nhân lại phát lạnh. Ông ta dùng giọng điệu cảm động đến rơi nước mắt để nói: “Được thái thượng trưởng lão coi trọng như vậy, thuộc hạ nhất định sẽ đền đáp đại nhân, máu chảy đầu rơi.”
“Được rồi, lui xuống đi.” Hạc Phong Dương mỉm cười, cho Thiên Hạc Thượng Nhân lui ra.
Trong tĩnh thất chỉ còn lại một mình Hạc Phong Dương. Nụ cười của ông ta dần dần biến mất, thay vào đó là sự ngưng trọng, ánh mắt còn hiện lên sự bực bội.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT