Phương Nguyên cảm khái vỗ vỗ mạnh lên thân cây hoang thụ Thượng cổ. Cây Thiên Nguyện không nhúc nhích.
Lực phòng ngự của cây hoang thụ thật kinh người, chống lại được công kích của cổ tiên, sừng sững không ngã.
Phương Nguyên có ấn tượng khắc sâu.
Đáng tiếc, không lâu sau lần hỗn chiến kia, lão tổ cổ tiên bát chuyển của Tập gia là Tập Kiếm Bình xuất quan, lực ép quần hùng, uy chấn sa mạc, cây Thiên Nguyện bị thế lực siêu cấp Tập gia lấy đi, trồng vào trong phúc địa Tập gia. Từ đó về sau, Phương Nguyên không còn thấy cây Thiên Nguyện nữa.
Phương Nguyên không có thủ đoạn di dời cây Thiên Nguyện, mà cho dù có, hắn cũng không có chỗ trồng.
Phúc địa Hồ Tiên là thảo nguyên, không phải sa mạc.
Cây Thiên Nguyện cần hoàn cảnh cực đoan như vậy mới sống được. Mà lúc này động chạm lung tung tới cây Thiên Nguyện sẽ khiến hoa lá của nó héo tàn, quả mới kết sẽ khô quắt rụng xuống, uổng phí thời gian nghìn năm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT