Phương Nguyên cười lơ đễnh, vươn tay ra: “Được rồi, ta đã trả ngươi hoang thú, dựa theo hiệp ước, ngươi nên trả tiên cổ Giang Sơn Như Cũ và Nhân Như Cố cho ta.”
Địa linh Lang Gia nghe xong, khí thế đột nhiên rơi xuống, ngượng ngùng cười một tiếng: “Cái này... Phương tiểu tử, à không, Phương lão đệ, hai đại tiên cổ Giang Sơn Như Cũ và Nhân Như Cố của ngươi quả nhiên phi phàm, ta còn chưa nghiên cứu xong, không ngại để thêm thời gian chứ?”
Phương Nguyên nghiêm mặt: “Nghĩ cũng đừng nghĩ. Lấy ra.”
“Phương lão đệ, không không, Phương huynh Phương huynh, ngươi không thể bất kể nhân tình như thế chứ? Ngươi nên biết rằng ta bị phong cấm Khí đạo, thực lực không phát huy được, căn bản nghiên cứu không ra manh mối. Vụ giao dịch này, ta xem như ăn thiệt.” Địa linh Lang Gia kêu lên.
“Làm ăn là chuyện ngươi tình ta nguyện, cũng không phải ta bức ngươi. Ngươi ăn thiệt là chuyện của ngươi. Bây giờ muốn đổi ý? Muộn rồi. Mau mang ra đây. Ngươi đừng quên chúng ta đều dùng cổ Sơn Minh để phát thệ. Hơn nữa còn liên quan đến bằng hữu của ngươi là Mặc Thản Tang. Nếu ai đổi ý đều phải đền bằng tính mạng của mình.” Phương Nguyên cười lạnh không thôi.
“Địa linh, ngươi nên trả tiên cổ lại đi.” Mặc Thản Tang chạy đến, ánh mắt chờ mong nhìn địa linh Lang Gia.
Địa linh Lang Gia nhìn Mặc Thản Tang, cuối cùng không chịu nổi ánh mắt đó, hung hăng giậm chân một cái, vạn phần không muốn ném hai con tiên cổ Giang Sơn Như Cũ, Nhân Như Cố cho Phương Nguyên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play