Cổ Hỏa cười ha ha: “Ngươi đừng sợ. Ngươi cứu ta, là ân nhân của ta, là bạn của ta. Chúng e ngại ta, muốn dựa vào ta để đối phó với đám mộng cảnh kia nên giam cầm ta, bỏ đói ta. Chỉ có ngươi giúp ta, ngươi là bạn chân chính. Sau này ngươi gặp khó khăn, ta sẽ giúp ngươi.”
Bắc Minh Băng Phách yên lòng, vui vẻ nói: “Thế thì tốt quá, bạn ta.”
“Bạn tốt.” Cổ Hỏa cười ha ha, bỗng nhiên hóa thành hình người, giang rộng hai tay, định ôm Bắc Minh Băng Phách.
Bắc Minh Băng Phách sợ tới mức lui về phía sau thật nhanh: “Hỏa à, nhiệt tình quá sẽ tự mình hại mình, chúng ta nên duy trì khoảng cách sẽ tốt hơn.”
Cổ Hỏa bất đắc dĩ dừng động tác, đốt thành một vòng quanh Bắc Minh Băng Phách: “Ngươi quá nhỏ yếu, chơi không vui.”
Bốn phía của Bắc Minh Băng Phách đều là lửa, y vội vàng xua tay: “Đừng đến gần nữa, đừng đến gần nữa. Nóng quá, nóng quá, mau mở một đường cho ta ra ngoài.”
Ngọn lửa đánh phải mở một đường ra, Bắc Minh Băng Phách lui về phía sau, sau khi chạy mấy trăm bước, nhìn biển lửa nghi ngút, y mới thở phào nhẹ nhõm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play