“Anh cho rằng lợn rừng là bắp cải hay củ cải ở trong ruộng, muốn bắt thì bắt à?” Chu Dã trợn mắt nhìn anh ta một cái: “Được rồi, mọi người đi về đi, tôi cũng đi về, còn phải đi về đọc sách nữa.”
Lý Thái Sơn mở to mắt: “Đọc sách ư? Đọc sách gì?”
“Chị dâu cậu là người có văn hóa như vậy, tất nhiên tôi cũng phải đọc sách nhiều một chút. Nếu không tôi sẽ là một ông già quê mùa, cái gì cũng không hiểu, chị dâu cậu chán ghét tôi thì sao?” Chu Dã khẽ xua tay rồi lập tức rời đi.
Khuôn mặt Lý Thái Sơn cảm khái: “Đối diện với tình yêu, một người đàn ông mạnh mẽ như anh Dã cũng sẽ trở nên hèn mọn và không có cảm giác an toàn như vây!”
Vương Nhị Anh: “…… Anh uống nhầm thuốc à?”
Lý Thái Sơn nói lời thấm thía: “Nhị Anh à. Anh cũng lớn tuổi rồi, nên hiểu chuyện hơn một chút. Năm nay chúng ta cùng nhau ra đồng làm việc đi!” Anh ta không thể để bản thân chịu khổ một mình, nhất định phải kéo theo một người đi cùng!
Vương Nhị Anh nói: “Lời này của anh là có ý gì. Năm nay anh muốn ra đồng à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT