Chu Dã trở về từ bên ngoai. Bạch Nguyệt Quý thấy mấy ngày nay anh đã đen đi rất nhiều. Mà sau khi đen đi, vẻ thô ráp này càng làm tôn lên đôi mắt đen sáng có thần của anh.
Khi nhìn sang, Bạch Nguyệt Quý không khỏi có chút xao xuyến.
Chu Dã rửa mặt xong thì cười tít mắt tiến đến hôn cô.
“Mau ăn cơm.” Bạch Nguyệt Quý cười nói.
Chu Dã quả thật là đói rồi, đói đến cồn cào.
Sáng ăn cơm khoai tây, trưa ăn bánh ngô cao lương, vợ thương anh nên cho anh mang theo một quả trứng luộc.
Nhưng anh mải làm đến giờ này, có thể không đói sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play