Thím Đào đang ở nhà, bà ấy là người hay nói, mỉm cười: “Cháu để lại mà ăn, còn đem đến cho chú Đào của cháu làm gì?”
“Lúc trước cháu sinh con vẫn chưa trả tiền xe cho chú Đào đâu.” Bạch Nguyệt Quý cười nói.
Bọn họ muốn trả nhưng chú Đào không nhận, bởi vì chú Đào cảm thấy được chở một cặp song sinh là một chuyện rất may mắn, nên ông ấy không thu tiền.
Đương nhiên một phần cũng là nhờ quan hệ rất tốt của chú Đào và nhà chú Trương bên kia.
Hiện giờ nhà họ có mật ong, đương nhiên cũng phải đưa sang bên này một hộp, mật ong là đồ tốt, tặng lễ là phải trao tận tay.
Thím Đào mỉm cười nhận lấy.
Dương Nhược Tình đang ở đó, cô ta cũng muốn ăn mật ong, nhìn Bạch Nguyệt Quý, nói: “Có còn không? Cô còn bao nhiêu, tôi muốn đổi, cô nói cái giá đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play