Thím Đào không thể chịu đựng được nữa, nói: "Bà đủ rồi đấy, một cô gái mà bà nói như vậy là sao?"
"Ôi, bà đừng vì cô ta ở nhà bà, mỗi tháng cho bà mượn tiền mà nói giúp cô ta nhé, tôi nói có phải là không đúng đâu? Bà hỏi mấy người đó xem, họ cũng biết rõ mà!"
Một số bà lão khác nổi tiếng là hay nói xấu, châm biếm cũng gật đầu, nói: "Đúng vậy, chúng tôi tận mắt chứng kiến mà! Tôi nói chứ, tính khí không yên phận thế này, tôi thấy bà đừng cho cô ta ở nhà bà nữa, kẻo đến lúc nào đó lại liên lụy đến bà!"
"Liên lụy chúng tôi cái gì? Nhà họ Đào chúng tôi là gia đình cách mạng, vì đánh giặc mà ông Đào còn mất một chân, lãnh đạo xã còn cho phép chúng tôi nuôi một con lừa nữa đấy!" Thím Đào nói.
Những bà lão kia nghe thấy vậy liền nhíu mày không nói gì nữa.
Vốn dĩ không cho phép cá nhân nuôi súc vật lớn như vậy mà phải thuộc sở hữu tập thể nhưng ông đội trưởng đã đặc biệt dẫn chú Đào đi gặp lãnh đạo xã xin phép, lãnh đạo xã thấy tình trạng của chú Đào như vậy liền đồng ý ngay.
Chú Đào có thể nuôi một con lừa kéo một chiếc xe lừa, ngày thường có thể chở người dân trong thôn đi vào thành phố, hoặc kéo cối xay cho đội và người dân trong thôn kiếm thêm công điểm và tiền để trang trải sinh hoạt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT