Cho đến buổi sáng ngày hôm sau khi anh thức dậy thì tuyết này vẫn còn tiếp tục rơi.
Lúc Bạch Nguyệt Quý thức dậy, Chu Dã đã hấp xong bánh bao.
Hôm nay hai người họ ăn bánh bao. Bánh bao lớn trắng nõn, mềm mại, thơm ngào ngạt.
“Anh muốn ăn thì để em dậy làm là được rồi. Vì sao anh bận việc cả đêm rồi còn phải nấu bữa sáng cho em?” Bạch Nguyệt Quý nói.
Chu Dã đến gần thơm cô một cái: “Anh không mệt, anh thấy rất vui.”
Chỉ cần là chuyện anh muốn làm thì không có gì gọi là mệt mỏi cả. Bởi vì chỉ cần nghĩ đến việc vợ với hai con trai tỉnh dậy là có thể ăn bánh bao nóng do chính tay anh làm thì trong lòng anh cảm thấy thật sự rất thỏa mãn.
Nếu là điều mà anh không muốn làm thì ngay cả khi anh được ngủ một giấc xuyên tối hôm qua, buổi sáng thức dậy bảo anh lấy một chén nước anh cũng thấy khó chịu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play