biết điểm dừng. Không cần phải ngăn cản.”
Nhưng thành tâm mà nói thì Chu Dã cảm thấy không nhất thiết phải ngăn cản con.
Bởi vì trẻ em lớn lên tự khắc có con đường riêng.
Cũng giống như cậu mợ út Cố, bọn họ luôn lo lắng rằng anh sẽ trở nên lạc lối và không ít lần dặn đi dặn lại.
Nào là anh phải là người có trách nhiệm và chính trực trước mặt mọi người, nhưng thực tế thì sao? Ở nông thôn, anh lại dấn thân làm lưu manh cơ chứ.
Đâu ai có thể ngăn cản những gì mà anh muốn?
Làm sao Bạch Nguyệt Quý có thể không hiểu được việc này? Chỉ là cô có một chút lo lắng cho các con mà thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT