Đương nhiên sau khi trở lại Bắc Kinh thì Chu Dã cũng không vội rời đi.
Bây giờ trời trở lạnh rồi, không phải là thích hợp để nghỉ ngơi sao? Đặc biệt là trên giường có vợ nằm bên, thật sự khiến Chu Dã xúc động nói: “Thật là ôn nhu hương, anh hùng trủng (*).”
(*) Ôn nhu hương, anh hùng trủng - ý chỉ anh hùng khó qua được ải mỹ nhân.
Vì thế suốt nửa tháng Chu Dã chỉ ở nhà với vợ, gửi gắm cho vợ toàn bộ đạn dược tích trữ từ chuyến đi xa vừa rồi, chỉ như vậy anh mới hài lòng mà đi vào trong Nam.
Lúc này đã là cuối tháng 11, nhiệt độ ở trong nam cũng tương đối thấp.
Đều là người từ trong quê đi ra, biết rằng vào thời điểm này có lẽ công việc trong thôn đã hoàn thành, nhưng hiện tại mọi người đều tự mình làm nên chắc chắn sẽ có nhiều việc phải làm hơn nữa, nhưng Chu Dã lại đang nghĩ đến chú Trương và thím Trương.
Vì vậy sau khi vào trong Nam, anh đã nói với Cố Quảng Thu chuyện này: “Anh Quảng Thu, anh có muốn về quê một chuyến, đưa chú Trương và thím Trương đến Bắc Kinh không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play