Dù sao bọn họ cũng đang ở bên ngoài, Hà Diệp không dám để cho Lục Tân hôn mình quá lâu. Không biết là sau vài phút hay chừng chục phút, cô chui ra khỏi ô anh.
Lục Tân cũng không dây dưa nhiều, vẫn cầm ô bằng một tay, tay kia đút trong túi quần, thấp giọng nói: “Đi thôi.”
Dưới chân cầu trượt quá tối, Hà Diệp không thấy rõ đôi mắt anh, chỉ cảm giác giọng của anh khá trầm khàn.
Cô cầm chiếc ô và túi sầu riêng của mình từ dưới đất lên, vì sợ đi không bao lâu Lục Tân lại hôn cô tiếp nên Hà Diệp tự che ô của mình, tiến lên trước vào màn mưa.
Lục Tân bước theo sau cô hai bước.
Hà Diệp có thể nghe được tiếng bước chân của anh, nhịp bước không nhanh không chậm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT