Những lời tình tứ của anh dù có cảm động đến đâu thì khi thời khắc kia thực sự đến, Hà Diệp vẫn không nhịn được mà khóc nấc lên.
Nhưng cô cũng chỉ nấc khẽ một tiếng, ngắn ngủi, trầm thấp, thậm chí còn không nghe giống tiếng khóc.
Hà Diệp không phải là người có thể thoải mái nhõng nhẽo, hoặc là trút bày hết nỗi ấm ức của mình.
Từ nhỏ bố đã rất thương cô, nhưng Hà Diệp đã bị ảnh hưởng sâu sắc bởi sự cực nhọc của ông, cho nên không muốn ông phải bận lòng với cô vì bất cứ điều gì cả. Bởi vậy, ngay cả khi đám trẻ hư hỏng ở trường chế nhạo cô không có mẹ, cười chê bố cô là kẻ quặt què, thậm chí còn bắt chước thậm tệ dáng đi của ông, Hà Diệp cũng chỉ trốn vào buồng vệ sinh mà lén lau nước mắt. Sau khi về nhà, cô lại trở thành cô con gái ngoan ngoãn vui vẻ vừa mới tan trường như bao ngày khác.
Chu Tình đã từng hận rèn sắt không thành thép mà nói, cô quá dễ dàng suy nghĩ thay người khác.
Song Hà Diệp không hoàn toàn tán đồng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play