Một người không thể (7)
Sau khi Ninh Tiêu hỏi câu đó, những cảnh sát xung quanh đều kinh ngạc, mà trên mặt Lý Ái Quốc ngoài kinh ngạc ra còn có vẻ bối rối.
Ninh Tiêu biết mình đã thành công, cậu liếc Lý Ái Quốc một cái, tiếp tục nói: “Một đứa nhóc mười một, mười hai tuổi không có người lớn chăm sóc thì sống một mình kiểu gì? Mà tôi gặp cậu nhóc mấy lần, lần nào cũng ăn mặc tươm tất, chỉnh tề, cả người sạch sẽ, không hề giống như một đứa trẻ bỏ nhà đi bụi.”
“Ít nhất, điều này chứng tỏ có người lén lo cho cậu nhóc, đúng không? Không chừng là có người cố tình giấu nó đi, không muốn ai tìm thấy nó.”
Ninh Tiêu nói xong, bàn tay đặt trên đầu gối của Lý Ái Quốc vô thức nắm chặt lại.
Cậu cười một cái, tiếp tục nói: “Rõ ràng là đứa trẻ mất tích lâu như thế mà các người còn có tâm trí tổ chức tang lễ cho mẹ nó chứ không dành thời gian đi tìm, có vẻ như các người không quan tâm đến việc nó đi đâu? Không, có lẽ tôi nên nói anh là người biết nó ở đâu.”
Ninh Tiêu nhìn thẳng vào ánh mắt đối phương, tầm mắt sáng rực không cho phép lùi bước. “Để tôi đoán thử xem, thật ra Trương Vĩ Vĩ không hề mất tích, đúng chứ? Cậu nhóc bị ai đó giấu đi, mà các người lại cố tình báo cảnh sát nói đứa nhỏ mất tích, các người muốn lừa ai?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT