Giang Linh Du nhắm mắt ngủ. Đường Húc Dao ngồi ngay ngắn, ngoài việc dùng thân mình ủ ấm cho y thì tay cũng không hề lộn xộn chạm vào.
Giang Linh Du yêu thích y phục làm từ tơ lụa, nhất là áo ngủ. Lụa mềm lạnh mơn mớn làn da non mịn của y. Mỗi lần ôm y vào lòng, Đường Húc Dao đều sợ bàn tay thô ráp của mình chỉ cần mạnh lên một chút sẽ làm y đau.
Sau khi Giang Linh Du ngủ say, Giang Ngọc đã đến vài lượt, muốn tìm chủ tử xin lỗi. Đường Húc Dao ôm lấy mỹ nhân đang say ngủ, thở dài, nhẹ giọng nói với Giang Ngọc:
“Ngươi vẫn nên tránh đi, đợi tối muộn hãy đến, kẻo lại chọc giận chủ tử nhà ngươi.”
Giang Ngọc gật đầu. Trừ nghe lời Đường Húc Dao, cậu cũng chẳng còn cách nào khác.
Nửa canh giờ sau, Giang Linh Du mới chậm rãi mở mắt, sắc mặt còn có chút mơ màng, cả người vẫn ngơ ngác chưa tỉnh hẳn.
Y lim dim nhìn Đường Húc Dao, lười biếng hỏi:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play