Cô không vội vàng đến gần mà đứng cách nửa mét, đủ gần để thấy rõ nước dãi đang nhỏ ra từ miệng nó.
"Đói bụng à? Muốn ăn không?" Khương Lê thử hỏi.
Nghe thấy từ khóa "ăn", con Husky lập tức phấn khích, hai chân trước đẩy cánh cổng sắt, đuôi vẫy nhanh đến mức như cánh quạt.
"Tiếc ghê, chị không mang đồ ăn theo." Khương Lê giơ tay không ra trước mặt, giọng đầy tiếc nuối.
Con Husky hiểu ý, lập tức sủa một tiếng bày tỏ sự bất mãn.
Khương Lê cười phá lên, chọc ghẹo nó thêm một lúc rồi quay về nhà họ Tần, tìm một ít đồ ăn thích hợp cho chó. Cô luộc chín thức ăn bằng nước, mang trở lại cổng biệt thự dụ dỗ con Husky đang nhỏ nước dãi như suối.
Khi thấy nước dãi sắp thành thác, Khương Lê mới đưa đồ ăn cho nó.
Con Husky tuy sủa rất hung dữ nhưng lúc ăn lại cực kỳ nhẹ nhàng, nhai từng miếng nhỏ rất lịch sự.
Khương Lê không xoa đầu nó, chỉ đợi nó ăn no rồi mới vui vẻ quay lại nhà họ Tần. Hôm nay quả là một ngày nhàn nhã đầy niềm vui.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT