Hồi còn đi học, Khương Lê rất thích ăn bát mì này. Cách làm trông thì đơn giản, bề ngoài cũng thanh đạm nhưng nước mì lại đậm đà ngọt dịu, không hề nhạt nhẽo, rất hợp ăn vào buổi sáng khi không có nhiều cảm giác thèm ăn.
Lớn lên rồi cô vẫn luôn nhớ mãi bát mì này. Nhưng hồi đó cô chưa từng học cách làm, đến khi muốn ăn lại thì họ đã không còn nữa. Sau này dù cô có cố gắng phục dựng lại thế nào cũng không thể làm ra đúng hương vị ngày xưa.
Ăn xong bữa sáng nóng hổi, trời cũng dần quang đãng.
Khương Lê bị Dương Thục Trân kéo đi cùng chăm sóc vườn rau sau nhà. Trong vườn mọc đầy rau xanh, lá bóng mượt, vì không dùng thuốc trừ sâu nên có vài chiếc lá có dấu vết bị sâu cắn nhưng không nhiều, có thể thấy nó được chăm sóc rất kỹ lưỡng.
Xử lý xong vườn rau, Khương Chí Lâm lái chiếc xe máy điện nhỏ tới gọi Khương Lê lên xe, nói muốn dẫn cô đi xem một thứ hay ho.
Khương Lê ngồi sau xe, giống hệt như hồi nhỏ được bố chở đi chơi.
Khương Chí Lâm lái xe rất vững, vượt qua vài con đường nhỏ chỉ vừa đủ cho xe chạy đưa cô đến một cửa hàng tiện lợi, dừng xe lại trước cửa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play