Kỳ Dung Liễm không thích ăn uống trong văn phòng, anh rất khắt khe với môi trường ăn uống. Thông thường anh chỉ ăn ở những nhà hàng cao cấp với bộ dụng cụ ăn uống riêng. Trừ khi công việc quá bận rộn anh mới miễn cưỡng ăn trong phòng nghỉ bằng suất ăn trợ lý mang tới.
Đây là lần đầu tiên anh ngồi trong phòng riêng của một quán thịt nướng, dùng những bộ dụng cụ ăn uống không thuộc về mình và ăn cùng một người khác giới.
Quán này là một nhà hàng thịt nướng kiểu Hàn Quốc, không gian được điều chỉnh ánh sáng hơi mờ để tạo bầu không khí. Mùi thơm từ thịt nướng và gia vị tràn ngập, chỉ cần bước vào cửa là quần áo đã bị ám mùi thịt.
"Anh muốn ăn gì?" Khương Lê cầm thực đơn hỏi.
Nhớ lại những món nhìn thấy trên bàn của các khách khác, anh bình thản đáp: "Tôi không ăn thịt ba chỉ, mì lạnh, bông cải xanh, xà lách, khoai tây nghiền, gà rán, hành tây, bánh gạo, phô mai, hoặc bất kỳ món dưa muối nào."
Khương Lê trố mắt: "Hả?"
[Nhiều món không ăn thế thì thịt nướng còn ý nghĩa gì nữa? Đúng là kén ăn! Người lớn đúng là sướng thật, được quyền kén ăn, nhưng dinh dưỡng chắc còn chẳng cân bằng bằng trẻ con.]
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT