Thang máy.
Khương Lê đã dần tỉnh táo lại. Giờ đây hai người họ cùng ở trong không gian nhỏ hẹp của thang máy lại có chút không được tự nhiên.
Rõ ràng lúc ở nhà cây trước đó cũng chẳng thấy gì đặc biệt.
“Không phải cô có chuyện muốn nói với tôi sao?” – Kỳ Dung Liễm hỏi.
Khương Lê gật đầu: “Đúng rồi, trước đó em từng nói muốn báo đáp anh ba mà. Em mang bữa sáng cho anh, anh không nhận. Em nghĩ ra cách khác rồi, em có thể giúp anh dắt Parker một tháng, từ khi em tan làm đến khi đi ngủ.”
【Bỗng cảm thấy cách này còn tốt hơn mang bữa sáng nữa, mang bữa sáng không tăng được cơ hội gặp nhau nhưng dắt chó thì có thể, điều này có nghĩa là sau giờ làm mình sẽ đến nhà anh trước, chơi với chó vài tiếng rồi mới về, vậy thì khả năng lượn lờ trước mặt anh sẽ tăng cao!】
【Hơn nữa, hì hì, mình muốn sờ Parker một cách đường đường chính chính đã lâu rồi, đây đâu phải báo đáp gì, rõ ràng là đang mưu cầu phúc lợi cho bản thân mà!】
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT