“Chú tôi chỉ có một mình ở nhà, thật là tội nghiệp, không ai chăm sóc còn bị sốt nữa.”
Kỳ Tiêu quan sát nét mặt của Khương Lê, cô dù nhìn như không bị ảnh hưởng nhưng thực sự đã không còn tâm trạng để xem tài liệu nữa.
Anh tiếp tục thêm thắt làm tăng màu sắc bi thương.
“Ôi, chú tôi không biết làm việc nhà, chẳng biết nấu ăn, tính cách lại khó chịu. Tôi nghe trợ lý Lưu nói chú út sốt rất nặng, không biết chú út có nhớ gọi người đưa đồ ăn không. Chú ấy đã bị bệnh rồi mà còn đói bụng, chắc càng khó khỏe lại, hy vọng không bị sốt đến mức mất trí nhớ.”
Kỳ Tiêu nói quá lên, quá bi thảm, Khương Lê ngược lại có chút không tin.
Cô nói: “Anh không phải là cháu trai tốt của chú anh sao? Vậy thì anh đi xem chú một chút, tiện thể mang cơm cho chú anh. Thấy anh hiếu thảo như vậy chắc chú anh sẽ càng đối xử tốt với anh hơn.”
Kỳ Tiêu không đổi sắc mặt mà bịa ra lý do.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play