Tống Dụ hiện đã có chút dấu hiệu của kinh hách, hắn uống một ít dược ngưng thần tĩnh khí.
Vị tiểu sư phụ kia lại thập phần bình tĩnh thong dong.
Bất quá... hắn quay đầu nhìn về phía Yến Cẩn, nói: “Công tử sắc mặt xem ra không được tốt, hẳn nên nghỉ ngơi cho thỏa đáng mới phải.”
Lâm Tri Ngư: “……”
Quả thật... có chút xấu hổ.
Tống Dụ cũng không để ý tới bầu không khí có phần gượng gạo, liền hỏi:
“Tiểu sư phụ, lúc ấy vì sao ngươi lại đột nhiên rời khỏi phòng chứa củi?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play