Tĩnh Tâm đánh một cái ngáp, đẩy cửa bước ra, liền thấy sư muội nhà mình chỉ mặc một lớp áo trong đứng giữa sân, trong lòng ngực ôm một cái hành lý, thần tình đờ đẫn như si như ngốc, mơ hồ còn nghe thấy nàng lẩm bẩm cái gì “Newton”.
Nàng trong lòng đại chấn, bước nhanh vài bước đến gần, lo lắng hỏi:
“Sư muội, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?”
Lâm Tri Ngư không định nói ra chuyện ám sát, dù sao người trong Am Thanh Nguyệt đều là bậc hiền lương, tâm tư đơn thuần, sợ dọa đến các nàng.
Hơn nữa xem tình thế đêm nay, nam chủ rõ ràng chỉ nhằm về phía mình, chắc hẳn sẽ không liên lụy người vô tội.
Nàng vẫn còn chưa từ trong cảm giác sinh tử mười phần kia mà hồi thần lại được, lau mồ hôi lạnh trên trán, phẩy phẩy gió bằng tay áo, mở miệng nói, giọng còn mang theo run rẩy:
“Cảm giác… có… có chút nhiệt, ta ra… ra hóng gió một chút.”
Gió đêm nhẹ thổi qua, lá cây rào rạt rung động.
Tĩnh Tâm nhìn một thân áo đơn của nàng, nhíu mày, cúi người phủ thêm áo khoác.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT