Khi “Mạnh Âm” nghĩ rằng mình đã nắm chắc phần thắng, thì Tô Dao Linh lại cười.
Ánh mắt của cô gái khẽ cong lên, như trăng lưỡi liềm. Nụ cười đơn giản, dù cô đang mặc bộ đồng phục dính máu.
Giữa một chiếc tàu điện ngầm mục nát, u ám và tồi tàn, nụ cười ấy vẫn toát lên sự sạch sẽ và thuần khiết. Thuần khiết đến mức “Mạnh Âm” chỉ cần nhìn là đã thấy rõ mấy chữ lớn sau nụ cười ấy.
“Chỉ có vậy thôi?”
Quả nhiên, Tô Dao Linh mở lời: “Tôi đã biết hết những câu trả lời cho những câu hỏi của cô rồi. Còn về điểm cuối của chuyến tàu này, đến đó tự nhiên sẽ biết. Hiện giờ tôi biết rồi cũng không thể tra cứu thêm thông tin. So với việc mang theo một thứ có thể bất cứ lúc nào biến thành người quen của tôi, lại còn không để tôi nhận ra điểm bất thường, thì chuyện kia rõ ràng không đáng để đánh đổi.”
Chưa để “Mạnh Âm” kịp phản ứng, Tô Dao Linh tiếp tục: “Cô cũng đừng có đe dọa tôi. Tôi không biết cô đã thử bao nhiêu lần, hợp tác với bao nhiêu người, nhưng tôi biết một điều chắc chắn, dù là trước hay sau, cô cũng sẽ không tìm được ai phù hợp hơn tôi để đưa cô ra khỏi đây.”
“Hơn nữa, những lần thử nghiệm của cô chắc chắn không phải không có cái giá của nó.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT