Trên đường cái, Bạch Chân Chân thỉnh thoảng dùng bả vai đụng nhẹ vào Trương Vũ, miệng nịnh nọt: “Vũ tử, ngươi chơi lâu quá rồi đấy.”
“Cho ta mượn chơi đùa một chút thôi.”
“Cái này giá trị mười vạn! Mười vạn đấy!” Trương Vũ vội vàng siết chặt lục thư trong tay: “Ngươi sức lực lớn như vậy, không cẩn thận làm hỏng thì sao? Bồi thường không nổi đâu.”
“Còn nữa, ngươi cứ lau lau nước bọt vào lục thư, làm sao ta dám cho mượn?”
Bạch Chân Chân nhìn Trương Vũ, thấy gương mặt cậu ta hà hơi bên cạnh lục thư, lấy lòng nói: “Vậy chúng ta trao đổi nhé, ngươi cho ta mượn chơi lục thư, ta sẽ cho ngươi mượn bất cứ cái gì mà ngươi thích.”
Hành động của Trương Vũ vẫn rất chuyên chú với lục thư khiến Bạch Chân Chân bực tức, lập tức nắm chặt tay Trương Vũ, mỉm cười ngọt ngào, lắc lắc cánh tay của cậu rằng: “Trương Vũ ca ca ~ cho mượn đi mà!”
Trương Vũ tranh thủ thời gian che đi ánh mắt của mình, thấy chỉ vừa mới nhìn đã như đang đối mặt với Cổ Thần: “Tranh thủ dừng lại đi, đừng làm ta thấy buồn nôn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play