Từ Nhân sai nhà bếp gói rất nhiều bánh ú với đủ loại nhân, nào là bánh ú bát bảo, bánh ú đậu đỏ hoa quế, bánh ú trứng muối thịt tươi, bánh ú hạt dẻ thịt tươi... cả mặn lẫn ngọt đều có đủ cả.

Phúc lợi ngày Tết Đoan Ngọ của hạ nhân trong phủ chính là mỗi người một xâu bánh ú thập cẩm.

Ban đầu, khi nghe Từ Nhân nói muốn làm bánh ú nhân trứng muối thịt tươi và bánh ú nhân hạt dẻ thịt tươi, ngự trù sợ đến ngây người.

Ông làm ngự trù bao nhiêu năm nay, tự tay làm không biết bao nhiêu là bánh ú, vậy mà chưa từng làm bánh ú mặn bao giờ.

Bánh ú không phải đều là đồ ngọt sao? Nhân mặn thì ăn thế nào được?

Tuy trong lòng còn nhiều nghi hoặc, nhưng ngự trù vẫn làm theo lời Từ Nhân, chế biến hai loại nhân bánh ú mặn là trứng muối thịt tươi và hạt dẻ thịt tươi.

Ông phụ trách điều chế nhân, còn việc gói bánh đã có người làm giúp, rất nhanh sau đó đã có thể cho vào nồi hấp.

Hấp được một lúc, một mùi thơm ngào ngạt bốc lên - một mùi thơm bá đạo khác hẳn với bánh ú ngọt, quanh quẩn trong không khí.

Sau khi tắt bếp, bánh ú được ủ trong nồi một đêm, đến sáng sớm ngày Đoan Ngọ mới được lấy ra.

Ngự trù nếm thử một miếng, hai mắt lập tức sáng lên.

Ngon!

Quá ngon!

Thì ra bánh ú mặn lại ngon như vậy!

Ngự trù như được mở mang tầm mắt.

Từ đó về sau, ông không bao giờ dám nghi ngờ lời Từ Nhân nói nữa, nàng bảo sao ông làm vậy, cho dù có đi ngược lại với cách làm truyền thống, thì nhất định cũng có lý do của nàng.

Cả phủ trên dưới mấy chục người, ai nấy đều yêu thích bánh ú mặn mới lạ này, ngay cả Yến Khác Cẩn cũng không ngoại lệ.

Vốn dĩ hắn không thích đồ ngọt.

Vào những ngày lễ như Tết Đoan Ngọ, Tết Nguyên Tiêu, hắn nhiều nhất cũng chỉ ăn tượng trưng một hai miếng cho biết, không ngờ bánh ú cũng có thể làm nhân mặn.

Sáng nay, hắn ăn liền một hơi ba cái bánh ú, còn chê bánh ú nhà bếp gói nhỏ.

Từ Nhân: “...”

Huynh à, thế này là nhỏ sao? Vậy nếu huynh nhìn thấy bánh ú thời hiện đại thì định gọi là gì? Bánh ú mini à?

Vừa ăn, Yến Khác Cẩn vừa hỏi: “Nàng có biết bánh trôi có làm nhân mặn được không?”

Từ Nhân: Tết Đoan Ngọ còn chưa hết, huynh đã nghĩ đến Tết Nguyên Tiêu rồi sao?

Nhưng mà, bánh trôi nhân mặn?

Đương nhiên là có rồi! Nào là nhân thịt tươi, nhân bào ngư nước dùng gà, nhân trứng hẹ, còn có bánh trôi nhân sủi cảo nữa.

Chỉ cần là nhân bánh sủi cảo thì đều có thể làm nhân bánh trôi.

Yến Khác Cẩn vừa nghe vừa gật đầu: “Vậy thì bản vương rất mong chờ Tết Nguyên Tiêu năm sau.”

Từ Nhân: Xem ra, Yến Khác Cẩn là một tên mê ăn đây mà!

Đối với người Trung Nguyên mà nói, tháng Năm ở Nam Man đã là mùa hè, Từ Nhân đã phải dùng quạt liên tục mấy ngày nay. Một chữ thôi: Nóng!

Bởi vậy, bánh ú hấp buổi sáng, đến chiều tối là có thể bị ôi thiu.

Từ Nhân bèn bảo nhà bếp gói số bánh ú còn lại, đưa cho Yến Khác Cẩn mang đến phân phát cho thợ mỏ, dù sao hắn cũng muốn đến khu mỏ thị sát.

Tuy rằng phần lớn thợ mỏ là phạm nhân bị lưu đày đến đây, nhưng dù sao cũng là ngày lễ, nên phát cho bọn họ một ít bánh ú cho có không khí.

Giá như bây giờ có đá lạnh thì tốt rồi, có thể ướp lạnh một ít, khi nào muốn ăn thì lấy ra hấp.

Nghĩ đến đây, Từ Nhân không khỏi thở dài.

Vẫn chưa tìm được diêm tiêu, xem ra phải mau chóng chế tạo động cơ điện thôi, nàng thật sự rất nhớ tủ lạnh và quạt điện.

"Vương phi, Sơn Oa đến thăm người." Ma ma cười híp mắt đi vào bẩm báo: “Thằng bé này rất lễ phép, nói là muốn cảm tạ người đã chiếu cố gia đình nó, nên tự tay làm bánh ú, hái một ít đặc sản núi rừng đến đây tặng người.”

Sơn Oa chính là đứa trẻ đã phát hiện ra mỏ sắt.

Sau khi xác định được mỏ sắt có giá trị khai thác, Từ Nhân đã giữ đúng lời hứa, thưởng cho Sơn Oa một trăm lượng bạc, hơn nữa còn sắp xếp cho cha mẹ nó một công việc ổn định.

Trước kia, cha Sơn Oa bị gãy chân, tuy đã được chữa khỏi, nhưng đi lại vẫn bất tiện, bèn được sắp xếp làm công việc trông coi cổng mỏ.

Mẹ Sơn Oa nấu ăn rất ngon, vừa hay khu mỏ cần tuyển mấy người phụ nữ nấu cơm, bà được chọn.

Tiền công ở khu mỏ tuy không cao, nhưng được cái ổn định, ngày lễ tết đều được nghỉ, còn được thưởng thêm, so với việc cày cấy hay lên rừng hái thuốc còn tốt hơn nhiều.

Hơn nữa, còn được thưởng thêm một trăm lượng bạc, gia đình Sơn Oa coi như thoát khỏi cảnh nghèo khó.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play