Đương nhiên, nếu nàng thích, có thể chặt vài cây mang về.

Còn có một bức thư khác do thị vệ mà Yến Khác Cẩn phái đến các nước Tây Dương gửi về, quả nhiên ở đó có những loại quả mà nàng vẽ, tuy nhiên dứa chỉ mọc dại trong rừng.

Theo thị vệ miêu tả, người dân ở đó đối với dứa chẳng mấy mặn mà, bởi vì họ cho rằng nó có độc, ăn vào sẽ khiến miệng lưỡi tê dại, sưng đỏ.

Trừ phi là sắp chết đói đến nơi, còn không thì chẳng ai muốn động vào.

Vì vậy, hắn mới phải viết thư bẩm báo, hỏi xem có nên mang giống dứa về Khâm Bắc hay không?

Đương nhiên là phải mang về rồi!

“Cách ăn của dứa tuy có chút đặc biệt, nhưng cũng chẳng phải vấn đề gì to tát! Ngươi cứ bảo hắn cứ việc chọn mua cây giống, nếu thuận tiện thì thuê thêm vài người bản địa am hiểu cách trồng loại quả này cùng trở về Khâm Bắc, để bọn họ truyền thụ phương pháp gieo trồng.”

Lúc này, nhiệm vụ từ hệ thống đột nhiên xuất hiện khiến Từ Nhân hiểu ra: Chưa chắc nàng phải tự mình đi thám hiểm, phái người khác đi cũng được tính là hoàn thành.

Ý nghĩ này vừa lóe lên, tâm trạng nàng vui sướng biết bao.

“Vương phi gặp chuyện gì vui thế?”

Yến Khác Cẩn viết xong thủ dụ, thả bồ câu đưa thư xong quay trở lại, thấy khóe môi nàng mang theo ý cười, thi thoảng lại ngân nga một giai điệu nhỏ, bèn mỉm cười hỏi.

"Không nói cho huynh biết!" Từ Nhân tinh nghịch cười.

Yến Khác Cẩn phất tay bảo đám người hầu lui xuống, sau đó bước tới ôm nàng vào lòng: “Để ta đoán xem, chẳng lẽ là... có tin vui rồi?”

Vừa nói, bàn tay ấm áp của hắn mang theo hơi thở mát lạnh đặc trưng của nam nhân, nhẹ nhàng lướt trên bụng nàng.

Từ Nhân ngẩn người, sau đó bật cười: “Huynh nghĩ nhiều rồi!”

Yến Khác Cẩn chỉ thuận miệng hỏi thử, thấy nàng phủ nhận cũng chẳng thất vọng.

Vị ngự y đi theo bắt mạch cho nàng, nói thân thể Vương phi rất khỏe mạnh.

Chuyện con cái ư? Chắc chắn sẽ có! Giờ chưa có cũng tốt, hắn có thể cùng nàng hưởng thụ thêm nhiều lần hoan lạc.

Nghĩ vậy, trong lòng hắn bỗng dâng lên một tia xao động.

Cúi đầu nhìn dung nhan kiều mị, hai má ửng hồng của người trong lòng, hắn chẳng buồn gọi nha hoàn vào thắp đèn, cứ thế mò mẫm ôm nàng lên giường…

Lúc bọn họ quay trở lại phủ thành cũng là lúc hương hoa quế thơm ngát lan tỏa khắp nơi.

Quản gia dẫn theo đám người hầu treo đèn lồng khắp hành lang, góc mái.

Đêm xuống, ánh nến được thắp lên, thứ ánh sáng đỏ hồng ấm áp chiếu sáng cả dãy hành lang uốn lượn trong phủ.

Phòng bếp còn cho người đến xưởng mộc đặt làm một bộ khuôn bánh trung thu mới toanh, đủ loại kích cỡ, kiểu dáng, chuẩn bị cho Tết Trung thu sắp tới.

Có lẽ bởi vì món bánh chưng mặn do Từ Nhân nghĩ ra được cả phủ trên dưới yêu thích, cho nên vừa nhìn thấy Vương gia và Vương phi hồi phủ, ngự trù đã vội vàng chạy tới hỏi nàng thích ăn loại bánh trung thu mặn nào để phòng bếp chuẩn bị nhân bánh trước.

Nghe vậy, Yến Khác Cẩn cũng nhìn nàng với ánh mắt mong chờ.

Từ Nhân: “...”

Bánh trung thu mặn ư?

Chuyện này... nàng thật sự chưa từng nghiên cứu qua.

“Hay là thử làm nhân sữa Kim Sa và nhân trứng muối thịt hun khói? Hai loại nhân mặn này chắc là cũng được đấy.”

Bánh trung thu ở Yến Hoa cũng tương tự như bánh trung thu Quảng Đông ở hiện đại, nhưng sau khi để nguội sẽ hơi cứng, không được mềm xốp như bánh trung thu Quảng Đông thời hiện đại.

Từ Nhân đoán là do nước đường ở đây quá loãng, cần cho thêm nhiều bột mì để điều chỉnh độ cứng mềm của bột bánh, khiến cho bánh sau khi để nguội sẽ bị cứng do dầu không kịp ngấm đều hoặc là do bản thân nó không ngấm dầu, vì vậy khi ăn sẽ có cảm giác cứng ngắc, hương vị cũng chẳng có gì đặc biệt.

Cũng may là năm nay trong phủ không thiếu đường, Từ Nhân bèn bảo người hầu bê số đường trắng mà nàng đã cho người nấu trước đó đến phòng bếp lớn để các đầu bếp làm bánh trung thu.

Ngoài ra, nàng còn muốn tự tay nướng một lò bánh trung thu nhân thịt tươi cải bẹ và bánh trung thu nhân đậu đỏ theo kiểu Tô Thức.

Còn số vải thiều mà Khâm Bắc mang về, nàng sẽ làm thành mứt vải đóng hộp để mang đi tặng Vương gia làm quà Trung thu.

Nàng sai người xây một cái lò nướng ở hậu hoa viên của Từ phủ.

Bản thiết kế lò nướng là do nàng đổi từ hệ thống, so với những gì nàng nghĩ còn tinh xảo hơn rất nhiều, tầng dưới có thể dùng để nướng thịt; tầng trên có thể dùng để nướng bánh trung thu hoặc các loại bánh ngọt khác.

Đợi đến lúc lò nướng được xây xong thì cũng là lúc Trung thu cận kề.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play