Vốn dĩ hắn không thích ăn đồ ngọt, nàng còn cố tình dặn dò hắn chia cho thuộc hạ một ít, nhưng nhìn những chiếc bánh trung thu ngọt ngào hình trái tim kia... chẳng lẽ là nàng đang mượn chúng để bày tỏ tình ý với hắn?

Trưa hôm đó, Yến Khác Cẩn không cho người mang cơm đến, cứ thế vừa uống trà vừa ăn hết chỗ bánh trung thu hình trái tim mà Từ Nhân đưa cho, một chiếc cũng không chừa cho thuộc hạ, mãi đến tối muộn quay trở lại phủ, bụng hắn vẫn no căng.

Đám thị vệ đợi nửa ngày trời cũng chẳng thấy bánh trung thu đâu: “...”

Bọn họ tức giận lôi tên nhóc ăn vụng kia ra đánh cho một trận.

Yến Thập Bát: "..." Ta thật quá đáng thương mà!

Nếu Từ Nhân biết chuyện này, chắc chắn sẽ phải đỡ trán mà than thở, nàng làm bánh với hình dạng khác nhau là để cho mọi người dễ phân biệt, vậy mà…

Sau khi sử dụng lò nướng xong, Từ Nhân tạm thời chưa muốn tắt lửa, nàng thấy trong phủ có rất nhiều chuối chín rục sắp hỏng, bèn sai nha hoàn cắt chuối thành từng lát mỏng, phết một lớp dầu ăn lên khay nướng, sau đó xếp chuối lên trên, nướng đến khi nào chuối khô lại là được.

“Ngon quá! Ngon quá đi mất!”

Đám nha hoàn và người hầu ăn đến mức không dừng lại được.

Từ Nhân sai người mang một ít đến cho quản gia.

Lúc này, ngự trù vừa làm xong việc, đang ngồi uống trà cùng quản gia, nhìn thấy Vương phi lại sáng tạo ra một món ăn vặt mới, hơn nữa còn dùng loại chuối chín sắp hỏng để làm, do quá tò mò nên ông đã nếm thử một miếng... Ồ! Giòn tan, ngon tuyệt! Hai mắt ông sáng rực, lập tức chạy đến Từ phủ, muốn học cách làm món ăn vặt này.

Sau khi tận mắt chứng kiến cách làm đơn giản của món ăn vặt này, ông không ngừng khen Vương phi thông minh, khéo léo.

“Không ngờ lò nướng còn có thể dùng như thế này!”

Ngự trù vỗ đùi, cảm giác như mình vừa phát hiện ra một vùng đất mới.

“Chuối sau khi được nướng lên không chỉ giòn tan, ngon miệng mà còn có thể bảo quản được lâu! Hay! Thật sự là quá hay!”

Từ Nhân mỉm cười: “Thật ra không chỉ có chuối, rất nhiều loại quả và một số loại rau củ cũng có thể nướng lên để ăn, hương vị sẽ rất khác so với khi ăn tươi, có thể xem như là một món ăn vặt.”

Vừa nói, nàng vừa thầm nghĩ... Ồ? Hình như nàng lại tìm được một con đường làm giàu rồi!

Hoa quả sấy khô và rau củ sấy khô!

Tuy nhiên, trước mắt cứ tạm gác lại chuyện này đã, việc cấp bách lúc này là phải nhanh chóng sản xuất hộp sắt để làm hoa quả đóng hộp.

So với hoa quả sấy khô và rau củ sấy khô, có lẽ người thời này sẽ thích ăn hoa quả đóng hộp với phần thịt quả dày dặn, ngập trong nước đường hơn.

Thời gian trôi qua thật nhanh, chẳng mấy chốc đã đến mùa thu hoạch mà người người nhà nhà mong chờ nhất trong năm.

Năm nay, thời tiết thuận lợi, mưa thuận gió hòa, mùa màng bội thu.

Hơn nữa, nhờ có phương pháp ủ phân mới do Từ Nhân phổ biến, sản lượng lúa nước đã tăng lên gần gấp đôi.

Sản lượng lúa trên trăm mẫu ruộng tốt nhất của trang trại do Vương phủ quản lý, sau khi gieo trồng bằng giống lúa mới đã tăng lên gấp bốn lần.

Chuyện vui mừng vẫn chưa dừng lại ở đó.

Đến mùa thu hoạch khoai lang và khoai tây, sản lượng thu được trên một mẫu đất cằn cỗi còn cao hơn cả sản lượng trên một mẫu ruộng tốt nhất, hơn hai mươi thạch khoai lang, hơn ba mươi thạch khoai tây khiến cho đám tá điền kinh ngạc đến mức há hốc mồm.

Chỉ có Từ Nhân là khẽ lắc đầu khi nhìn thấy sản lượng kém xa so với thời hiện đại.

Nàng cứ tưởng khoai tây có thể cho sản lượng bốn tấn một mẫu chứ! Xem ra là nàng đã đánh giá thấp chúng rồi.

“Không ngờ loại củ này lại cho sản lượng cao đến vậy! Vương phi, rốt cuộc đây là thứ gì? Nó có thể ăn thay cơm như khoai lang được không?”

“Có thể!”

Từ Nhân bảo người hầu chọn một giỏ khoai tây to, vỏ bóng loáng.

Nàng lấy một ít khoai tây gọt vỏ, thái sợi đem xào, một ít khác thì cắt miếng hầm cùng thịt, số còn lại thì đem đi hấp chín.

Buổi trưa hôm đó, Từ Nhân để mọi người trong trang cùng nhau thưởng thức bữa tiệc khoai tây.

Sau khi dùng bữa xong, tất cả mọi người đều nhìn nàng với ánh mắt sùng bái.

Loại củ này tuy xấu xí nhưng lại rất ngon, hơn nữa còn cho sản lượng cao, quả thật là thần vật do trời cao ban tặng! Loại củ này không kén đất, cũng chẳng cần phải chăm sóc kĩ lưỡng, vậy mà có thể cho sản lượng hơn ba mươi thạch một mẫu.

Có loại củ này rồi, sau này bọn họ có còn phải chịu cảnh đói rét nữa không?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play