"Cô tự sờ vào lương tâm mình mà hỏi xem, sau khi A Xương mất, mấy năm nay cô đã chăm sóc Từ Nhân như thế nào? Cô muốn tái hôn tôi không phản đối, nhưng cô đối xử với con bé ra sao? Nó là con ruột của cô đấy, vậy mà trong lòng cô còn không bằng đứa con riêng kia sao? Nó phải ở trên ban công mùa đông lạnh mùa hè nóng, ngủ trên tấm ván cửa cứng ngắc, cặp sách, đồ dùng học tập đều là đồ cũ của con vợ trước của chồng sau cô, quần áo cũng là đồ cũ của con vợ trước…
Cô đúng là một người mẹ kế tốt thật đấy! Cầm tiền của A Xương để lại mua đồ cho con vợ trước để lấy lòng nó, con ruột thì ngay cả một bộ quần áo tử tế cũng không có. Từ Nhân đến tuổi lớn muốn mua một bộ quần áo vừa người thì cô lại mắng con bé hoang phí? Nó hoang phí tiền của nhà họ Chương chắc? Rõ ràng là hoang phí tiền của bố nó làm ra! Cô không sợ A Xương lạnh lòng sao? Không sợ nó bò ra từ trong quan tài để tìm cô sao?"
Từ Nhân sờ mũi, lúc trước cô nói với bà nội những chuyện này là vì không muốn bà cứ nhớ đến chuyện học hành ở Hằng Thành. Sợ bà cứ nghĩ rằng về quê học sẽ làm lỡ dở tương lai của cô, cứ muốn đưa cô về bên cạnh Lưu Mỹ Lệ.
Không ngờ bà nội vẫn luôn ghi nhớ trong lòng, chắc là vẫn luôn ấm ức chuyện này.
Bà cụ trút hết cơn giận trong lòng, cầm chổi đuổi Lưu Mỹ Lệ ra khỏi sân.
“Cút cút cút! Từ nay về sau Từ Nhân không còn liên quan gì đến cô nữa, cô về Hằng Thành của cô đi, làm người mẹ kế tốt của cô đi!”
Bà nội Từ mắng xong, nhanh chóng đóng cửa sân lại, còn cài then cửa.
"Tôi... Từ Nhân, con nói gì đi chứ! Lần này mẹ đến..." Lưu Mỹ Lệ vừa đập cửa vừa gọi.
“Tôi biết bà đến đây làm gì, chẳng phải là nghe nói làng chúng tôi sắp bị giải tỏa, muốn đến kiếm chác một chút sao.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT