Nguyên chủ rất chán nản, những cô bạn "hoa nhựa" bên cạnh cô ta vẫn luôn đứng sau xem kịch vui, trước mặt thì gọi cô ta là "Đại tiểu thư", sau lưng thì lén lút mắng cô ta là "đồ ngốc", thỉnh thoảng lại "hiến kế" cho cô ta, bảo cô ta thử làm cách này cách kia, nhưng thực ra toàn là những ý tưởng tồi tệ.
Thực ra, họ cũng thích Triệu Tục Cẩn, nhưng biết là không thể theo đuổi được, chàng trai này quá đặc biệt, đẹp trai nhưng lạnh lùng, nghe nói từ khi chuyển trường đến giờ, số câu anh ta nói có lẽ còn chưa bằng người bình thường nói trong một ngày. Hơn nữa, nghe nói nhà anh ta rất nghèo, quần áo trên người cộng lại cũng không bằng một đôi giày thể thao màu trắng của họ.
Một chàng trai như vậy, dù có đẹp trai thì cũng chỉ có thể ngắm từ xa, tuyệt đối không thể yêu đương được.
Yêu đương với anh ta để làm gì chứ? Vừa không lãng mạn vừa không có tiền, chẳng lẽ yêu đương với anh ta để cùng nhau uống gió Tây Bắc à?
Chỉ có đồ ngốc mới làm vậy, người ngốc nhiều tiền.
Họ đứng xem trò vui suốt 2 năm, cứ nghĩ rằng cuộc sống cấp 3 sẽ kết thúc như vậy.
Không ngờ, vào đêm trước lễ tốt nghiệp, bức ảnh "cặp đôi trai tài gái sắc hẹn hò trong con hẻm nhỏ" bất ngờ nổi tiếng…
Tối hôm đó, Triệu Tục Cẩn tan học, gặp phải mấy người đồng đội cũ ở đội tuyển tỉnh. Nói là đồng đội thì chẳng bằng nói là kẻ thù không đội trời chung.
Lúc anh ta mới vào đội tuyển tỉnh, những người này ỷ vào kinh ngnghiệm , đã bắt nạt anh ta không ít, sau đó thấy anh ta được lên đội tuyển quốc gia, vì ghen ghét nên họ đi khắp nơi nói xấu anh ta, lần này, vì xảy ra mâu thuẫn nên họ liền xông vào đánh hội đồng anh ta.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT